Ta Sinh Con Cho Tổng Tài

Mail đột nhiên xuất hiện


trước sau

Edit + Beta: Vịt

Ở bệnh viện nằm gần nửa tháng, Dư Bảo Nguyên chỉ cảm thấy mình đều sắp mốc meo rồi.

Cái gì cũng không làm được, chán muốn chết, suy nghĩ cũng đờ đẫn mấy phần.

May mà còn có con gà lẳng lơ Lộ Dương này, thường xuyên tới quấy rầy cậu. Anna mỗi tuần cũng tới dăm ba lần, trò chuyện với cậu, nói chút chuyện của công ty, để cho cậu giải sầu.

Ngược lại Cố Phong, tới cũng không thường xuyên, Dư Bảo Nguyên cũng không sao cả.

Đừng đến càng tốt.

Anna đi thang máy tới tầng lầu an tĩnh này, nhẹ nhàng sải bước đi tới cửa phòng bệnh đơn, chỉ thấy Cố Phong ngồi ở phòng nghỉ bên ngoài phòng bệnh, cầm máy tính nghiêm túc xử lý công việc.

"Cố tổng." Cô chào hỏi.

Cố Phong giương mắt nhìn cô một cái, liền cúi đầu, "Ừm."

Trên mặt Anna không tỏ rõ, trong lòng tất nhiên thở dài.

Quan hệ hiện tại của hai người Dư Bảo Nguyên và Cố Phong, rất phức tạp.

Hai người đã chia tay, quan hệ cũng bế tắc rồi, Dư Bảo Nguyên lại càng không muốn tiếp tục có qua lại với Cố Phong. Nhưng đứa nhỏ trong bụng kia, rõ ràng lại là một mối liên hệ không thể chặt đứt của hai người.

Mấy hôm nay, Cố Phong tan việc liền tới phòng nghỉ ở cửa phòng bệnh của Dư Bảo Nguyên ngồi. Có lẽ không muốn cãi vã với Dư Bảo Nguyên, hắn cũng không đi vào, ở phòng nghỉ ngơi ngồi làm việc. Thỉnh thoảng đi tới chỗ cửa sổ nhỏ nhìn vào bên trong một cái, cũng không để cho Dư Bảo Nguyên biết, nhìn xong quay về phòng nghỉ tiếp tục ngồi.

Thật biệt nữu.

Anna cũng không nói gì, đẩy cửa ra, nhẹ nhàng mà vào phòng bệnh, "Tiểu Nguyên Bảo?"

"Chị Cúc, tới rồi?"

Hô hấp Anna cứng lại, suýt nữa không thở được. Cô quăng túi của mình trên sofa, tàn bạo mà chỉ vào Dư Bảo Nguyên: "Học xấu rồi nhá cậu, theo người khác gọi loạn."

Dư Bảo Nguyên cười đến mắt cong cong.

"Bà đây cảnh cáo cậu, tiếp tục gọi linh tinh, chị liền......" Anna giống như sư tử cái xù lông, đi tới bên người Dư Bảo Nguyên.

"Thì sao?"

Anna lườm cậu một cái, nhưng cũng không làm ra trò gì, hận tới vươn đôi ma trảo sơn móng đỏ xoa lộn xộn tóc Dư Bảo Nguyên, giống như tổ chim, "Thì cậu phải chết."

Dư Bảo Nguyên sửa sang tóc, cười nói: "Gần đây chán chết em rồi, điện thoại cũng chơi chán rồi. Trong công ty có chuyện gì mới mẻ không?"

Trên mặt Anna hiện lên một tia do dự, sau đó nói: "Có thể có chuyện mới gì? Ngày nào cũng bị mấy khách hàng hành hạ chiết đi sống lại."

Dư Bảo Nguyên ngồi thẳng người, "Hạng mục xảy ra vấn đề sao?"

Anna lắc lắc đầu, "Vẫn ổn, gần đây có tiến triển mới, cho nên việc trong tay khá nhiều."

Dư Bảo Nguyên gật gật đầu, "Cho em xem xem tình huống
mới nhất. Hạng mục này em trước kia vẫn luôn theo, cũng dễ tham mưu cho các chị."

Anna từ trong túi lấy ra một cái tablet, lật cho Dư Bảo Nguyên từng mail một, "Đây là hợp đồng hôm qua vừa cầm được, đây là phương án sửa đổi mà bên kia đệ trình, đây là......"

Dư Bảo Nguyên theo ngón tay Anna từng cái mà nhìn. Ngón tay Anna xoẹt một cái, xuất hiện một mail rất đơn giản.

Anna giống như xoẹt tới bí mật gì, vội vàng lật qua mail này.

Nhưng Dư Bảo Nguyên lại cầm lấy tay cô, "Chờ chút, mail vừa nãy?"

"À, không có gì," Anna kéo ra nụ cười, "Là thư cá nhân của chị, chúng ta xem tiếp."

"Không đúng," Dư Bảo Nguyên vẻ mặt ngưng trọng, "Em rõ ràng nhìn thấy bên trên viết tên em, còn có chữ điều tra, vu hãm gì đó, chị cho em xem."

"Không cần, cái đó không cần thiết." Anna cười, muốn thu lại máy tính.

Dư Bảo Nguyên vẻ mặt nghiêm nghị, thẳng tắp mà nhìn mắt Anna, "Anna, có chuyện gì đừng giấu em."

Tay Anna cầm máy tính cứng tại chỗ. Trầm mặc hồi lâu, cô mới lại đưa máy tính tới.

Dư Bảo Nguyên nhận lấy máy tính, gạt trở lại, liền nhìn thấy mail lúc nãy.

Nội dung rất đơn giản, chính là nói về chuyện của Dư Bảo Nguyên, bọn họ đang tra tìm địa chỉ server của đối phương, trong vòng ba ngày nhất định có thể có được một phạm vi đại khái.

Chuyện gì?

Trong lòng Dư Bảo Nguyên nghi ngờ, kéo kéo xuống, có thể nhìn thấy bên trong có một mail gốc. Địa chỉ nơi gửi mail này rất kỳ quái, vừa nhìn đã biết là ngừa dò xét xử lý. Cậu mở mail này ra, hiển thị thời gian gửi mail là 3 ngày trước, đối tượng gửi mai là các mail chung của tập đoàn Cố thị, phạm vi bao trùm ít nhất 500 người.

Cậu kéo xuống, nội dung mail đập vào mi mắt.

Tiêu đề chính là một hàng chữ đỏ cực lớn - TRỢ LÝ DƯ BẢO NGUYÊN TẬP ĐOÀN CỐ THỊ, HẸN PHÁO LẠM GIAO, CHUẨN XÁC NHIỄM AIDS, CÁC ĐỒNG NGHIỆP CẨN THẬN NGƯỜI NÀY!

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện