Isora đi theo Dr Kureha khoảng mười phút.
- Cứu với!!
- Ầm~! Ầm~! Ầm~!
Dr Kureha vội chạy về phía phòng Nami, Isora cũng nhanh chóng theo sau, khi tới Isora thấy Chopper đang hoảng sợ chạy ra ngoài, còn Luffy và Sanji thì bám chặt vào hai tay Chopper hung dữ nói.
- Đứng đó!
Isora nói.
- Tôi đi xem một chút, không khéo thì hai tên đó lại ăn bác sĩ của băng mất. Này! Thuyền trưởng ngu ngốc! Đầu bếp háo sắc! Đừng có ăn mất bác sĩ của băng đó! Này! Chậm một chút!
Dr Kureha nhìn Isora chạy đi mỉm cười nói.
- Một đám nhóc thú vị.
Năm phút sau, Isora nhìn Luffy và Sanji nằm dưới đất, bất đắc dĩ nói.
- Loại ngu ngốc gì thế này...?
Lại mười phút trôi qua, Isora, Luffy, Sanji và Dr Kureha ngồi trên bàn ăn, sau khi Luffy ăn hết đồ ăn thì chân thành nói.
- Hãy làm đồng đội của cháu đi! Cháu năn nỉ đấy. Bà ơi! Bọn cháu cần bác sĩ trên thuyền!
Dr Kureha đưa một ngón tay lên nói.
- Luffy! Tên ngươi, đúng không?
Chờ Luffy gật đầu Dr Kureha lại nói.
- Người vừa gọi ta là bà hả?
Luffy nói.
- Vâng, thưa bà!
Dr Kureha đạp Luffy bay dính tường hét.
- ĂN NÓI CHO CẨN THẬN! Ta vẫn còn đang trong tuổi lanh lợi, quá trẻ, quá trẻ so với tuổi 130, biết không?
Sanji bất ngờ nói.
- Wow, bà già thật đấy!
Sau đó Isora nhìn Sanji bay vào tường che trán nói.
- Hai tên ngu ngốc!
Dr Kureha nhìn hắn nói.
- Sao, ngươi cũng nói ta già à?
Isora vội đứng lên nói.
- Đâu có. Bà chị đây vẫn trẻ mà sao mà 130 tuổi được, đúng không? À... tôi đi tìm Chopper đây.
Nói xong Isora lập tức chạy ra khỏi phòng ăn, hoảng sợ nói.
- Hên quá, chút nữa là mình lại bị đánh rồi, haizz. Ủa Chopper? Cậu làm gì ở đây?
Luffy và Sanji quay đầu lại nhìn về phía cửa, sau đó.
- Á!!!
- Đợi đã, thịt ơi!
Dr Kureha cũng chạy ra hét lên.
- Đứng lại, mấy thằng cháu!
Isora load chậm 30 giây nói.
- Cái trò rượt bắt này vui lắm à? Này! Đứng lại! Có chuyện gì từ từ nói! Luffy! Sanji! Chopper! Bà ơi... À nhầm. Chị ơi!
....
Khi chạy vào phòng Nami, Sanji dừng lại nói.
- Đợi chút nha Nami tiểu thư. Tôi sẽ làm món thịt hươu thật ngon để cô lên tinh thần!
Dr Kureha lấy hai thanh kiếm từ trên mấy bộ giáp trong tòa lâu đài, rượt chém Sanji nói.
- Trước khi ngươi làm được việc đó... TA SẼ THỊT CÁC NGƯỜI TRƯỚC!
Luffy và Sanji đồng thanh hét.
- MỤ PHÙ THỦY!
Sanji nói.
- Ở đâu chui ra vậy?
Luffy nói.
- Bả cầm dao kìa!
Isora chạy vào dựa vào tường nói.
- Có gì... Từ từ nói mà!
Nami nói.
- Tớ không cần đồ ăn, chỉ cần để tớ nghỉ ngơi một chút thôi. . ngôn tình hài
Isora nói.
- Nami cậu nghỉ ngơi đi, tớ đi xử đám ngốc kia!
Nami nói.
- Chờ... chút. Đâu rồi? Lạnh quá! Mình phải đống cửa sổ lại.
Chopper đi vào nói.
- Đừng, ở trên giường đi! Cô vẫn còn sốt đấy.
Nami nói.
- Không có đâu. Thật mà. Tôi cảm thấy mình khỏi rồi.
Chopper nhìn xung quanh nói.
- Cắt đuổi được rồi. Nhưng mà không được. Thuốc của Doctorine có công hiệu nhanh, nên cơn sốt sẽ chóng khỏi. Nhưng vi khuẩn Kestia vẫn còn trong người cô.
Chopper đi đến gần đống cửa lại nói.
- Cô phải uống kháng sinh và nằm nghĩ, hiểu chưa?
Nami nói.
- Cảm ơn cậu. Cậu là người chăm sóc cho tôi phải không?
Chopper ngại ngùng nói.
- IM ĐÊ! TÔI KHÔNG CẦN CON NGƯỜI PHẢI BIẾT ƠN! Hớ hớ hớ hớ. ĐỪNG CÓ GIỠN MẶT! Đồ khốn! Đừng có giỡn mặt, đồ ngốc. Không ăn thua đâu... Nghiêm túc đấy.
Chopper đến gần giường Nami e ngại nói.
- Các người là hải tặc à?
Nami giật đầu, Chopper lại hỏi.
- Thật đấy à?
Nami nói.
- Thật đấy.
Chopper hỏi.
- Cờ của các người có hình đầu lâu xương chéo chứ?
Nami nói.
- Có, ở trên thuyền ấy... Cậu thích làm hải tặc à?
Chopper giật mình lui ra sau nói.
- Không! Đồ ngốc! Không bao giờ! Ngu ngốc!
Nami