Đã đến nước này, Hoa Dương không giãy dụa nữa, nàng cũng không trốn vào lồng ngực Trần Kính Tông, mà thoải mái ôm lấy cổ hắn, giống như là nàng sai bảo Phò mã đến hầu hạ vậy.
Hạ nhân nào dám nhìn loạn, nơi hai phu thê đi qua, bọn hạ nhân hoặc cúi đầu, hoặc là xoay người đi.
Trân Nhi, Châu Nhi đã chuẩn bị sẵn phòng ở Tứ Nghi đường, khăn trải giường đã được thay cái mới, mặt bàn cũng không dính một hạt bụi nào.
Trần Kính Tông ôm Hoa Dương đi về phía giường.
Khi cả người hoàn toàn thật sự nằm trên giường, hai má, lòng bàn tay chạm đến gấm Tứ Xuyên bóng loáng mềm mại, Hoa Dương thoải mái phát ra tiếng than nhẹ.
Suốt hai ngày hai đêm, nàng không đứng thì ngồi trên ghế gỗ cây cứng đơ, cơ thể làm bằng sắt cũng thấy mệt mỏi, huống chi là người được sống an nhàn sung sướng, được chiều chuộng như nàng.
Nàng quá mệt mỏi, cũng không quan tâm Trần Kính Tông ở bên cạnh nhìn thấy, cả người thả lỏng nằm sấp xuống, hận không thể hôn mê bất tỉnh.
Ván giường trũng xuống, Trần Kính Tông ngồi xuống.
Hoa Dương mệt mỏi quay đầu nhìn, nàng nhìn bộ xiêm y bằng vải bố màu tối trên người hắn.
Dù sao hắn cũng là công tử nhà Các lão, lại còn là Phò mã, đương nhiên có rất nhiều tơ lụa, nhưng từ lúc trở lại tổ trạch, hắn không lên núi săn thú thì là tu chỉnh hoa viên, đều làm những việc nặng nhọc, hắn cũng chỉ mặc xiêm y được may bằng vải bố thô ráp, để tránh lãng phí đồ tốt.
Sáng nay, Trần Kính Tông cõng nàng xuống núi, vừa dùng trí tìm được sổ sách, vừa đi tìm Tề thị giằng co, không biết đi qua đường bùn bao nhiêu lần, ống quần, vạt áo đều dính bùn.
Hoa Dương không có sức dạy bảo hắn, nàng vốn đã rất mệt, hơn nữa còn phải giải quyết chuyện tham ô của Trần gia, bây giờ Hoa Dương chỉ muốn ngủ.
"Ta xoa bóp bả vai cho nàng.
"Trần Kính Tông cũng ngồi trong núi hai đêm, hắn suy bụng ta ra bụng người, biết Công chúa nhõng nhẽo cũng khó chịu.
Hoa Dương nhắm mắt lại nhưng cũng cố lấy sức ừ một tiếng.
Trần Kính Tông dịch vào trong.
Tiếng động truyền vào tai Hoa Dương, nàng cố chịu đựng, nhưng rồi vẫn mệt mỏi đẩy hắn: "Cởi xiêm y bên ngoài ra, đừng làm bẩn giường của ta.
"Trần Kính Tông biết nàng thích sạch sẽ, hắn đứng ở bên cạnh, vừa cởi vừa nhìn nàng hỏi: "Nàng tắm chưa?"Hoa Dương lắc đầu.
Trần Kính Tông cười giễu cợt: "Trước kia ta không tắm, nàng không cho ta ngủ, bây giờ sao nàng lại được ngủ?"Không phải là tại Hoa Dương hết cách sao, vì chờ công công trở về xử lý Tề thị, để có thể đến tham dự đúng lúc, nàng