Cố Thanh Phong lập tức bị đám người này vây kín, cả người hắn ớn lạnh từng cơn.
Chủ yếu là những con người này đều là ông lớn, ai cũng thò tay sờ s0ạng trên thân hắn.Nhịn đi nào!Hắn siết chặt tay.Đúng lúc này, may mà chấp sự giải tán xung quanh, để Cố Thanh Phong lên đài tỉ võ.
Cố Thanh Phong lúc này mới được giải thoát, vội vàng trèo lên đài.Đối thủ lần này vẫn là một võ giả tụ khí cửu trọng – Lý Hổ.Lý Hổ thấy Cố Thanh Phong lên đài, mặt mũi liền căng chặt quan sát hắn, giống như lâm đại địch.Chủ yếu là nhìn thanh Mộc Vương kiếm sau lưng Cố Thanh Phong, ánh mắt hết sức kiêng dè.Lý Hổ biết, uy lực của linh binh Huyền giai không phải là thứ mà mình có thể chống lại, cho nên cơ hội duy nhất của mình chính là lúc Cố Thanh Phong còn chưa rút kiếm ra, dùng một chiêu giải quyết hắn.“Trận đấu bắt đầu!”Khi hiệu lệnh của chấp sự vang lên, Lý Hổ liền động thủ.Cả người gã như mãnh hổ, không một lời thừa thãi nào, giống như cuộc thi chạy đua nghe thấy tiếng súng của trọng tài, giơ trường đao trong tay lên lao vụt về phía Cố Thanh Phong.Cố Thanh Phong giống như bị tốc độ của gã dọa sợ, căn bản không kịp phản ứng, thậm chí còn không nghĩ đến rút Mộc Vương kiếm ra.Một khắc sau, Lý Hổ đã gần như gang tấc, trên mặt gã lộ ra nụ cười đắc thắng, đắc thủ rồi!Trường đao trong tay mạnh mẽ khảm vào lồ ng ngực Cố Thanh Phong.Ở Trấn Ma Ti, tỉ võ không được giết người, cho nên một nhát này của Lý Hổ cũng không đám vào chỗ hiểm.Tuy nhiên, lúc trường đao của gã sắp sửa tiếp xúc với Cố Thanh Phong, đột nhiên bất ngờ đã xảy ra!Chỉ thấy Mộc Vương Kiếm sau lưng Cố Thanh Phong còn chưa rút khỏi bao lại giống như vật sống, vô số dây leo ùa ra từ trên kiếm, vội vàng dệt thành một tấm khiên gỗ chắn trước ngực Cố Thanh Phong!Keng keng!Trường đao khảm vào tấm khiên gỗ, phát ra một loạt các tia lửa, tấm khiên không chút tổn hại.Lý Hổ kinh hãi, rút đao muốn đâm lần nữa.
Nhưng lúc rút đao lại phát hiện không rút ra nổi, gã quan sát kỹ, lại thấy trên tấm khiên gỗ mọc ra vô số nhánh nhỏ xíu giống như liễu non, những nhánh cây đó đã quấn rịt lấy trường đao của gã.Lý Hổ dùng sức lần nữa, nhưng phát hiện căn bản không thể thoát khỏi nó, ngược lại những nhánh cây xanh non đó giống như những con rắn nhỏ, đang trườn bò lên trường đao, nháy mắt đã lan đến cán.Lý Hổ quả quyết vứt đao, nhanh chóng lùi lại để né khỏi phạm vi công kích của nó.Soạt soạt!Tấm khiên gỗ trước người Cố Thanh Phong tản đi, lộ ra nụ cười ôn hoà có chút e lệ của hắn.
Hắn tiếp lấy trường đao