Bạch Mã Minh cảm giác trên mặt không nén được lửa giận, mạnh mẽ rút trường thương ra, tay giương cây thương hoa, lập tức cây thương đâm vào cơ ngực đang lộ ra bên ngoài của Cố Thanh Phong, gầm lên!“Hãy tiếp Kinh Lôi Nhất Thương của ta!”Vụt!Đó là tiếng bén nhọn của trường thương xuyên qua không khí vang lên!Một thương này, vừa nhanh vừa chuẩn vừa độc ác!Quả thật là một chút ánh sáng lạnh lẽo tới trước, sau đó trường thương xuất hiện như một con rồng!Khiến mọi người dưới đài kinh hô từng trận, tuy rằng bọn họ không cho rằng Bạch Mã Minh có thể giành chiến thắng, nhưng không ngăn cản được bọn họ bội phục thương pháp của Bạch Mã Minh.
Cố Thanh Phong nhìn một thương này thì cũng âm thầm gật đầu, không hổ là truyền nhân của Bạch Mã Lượng ngân thương, thuở nhỏ luyện thương, quả thật có bản lĩnh, không phải ngân thương trá đầu, nhưng chung quy cũng cùng cấp độ với Hồ Bán Thanh mà thôi, muốn phá Thiết Bố Sam? Người si nói mộng.
(Ngân thương trá đầu: Nghĩa là hình dáng giống như bạc thực ra đầu thương làm bằng sáp, hàm ý trông rất đẹp, nhưng thực sự không sử dụng được.
)Dưới đài không ít khán giả có thực lực cũng nhìn ra vấn đề này, thương pháp của Bạch Mã Minh tuy rằng rất mạnh, nhưng suy cho cùng cũng chỉ ngang ngửa với đao của Hồ Bán Thanh, hoàn toàn không làm gì được Cố Thanh Phong.
Khoảng cách giữa Cố Thanh Phong và Bạch Mã Minh là mười mấy bước, chỉ trong nháy mắt kéo xuống khoảng cách bằng một thương này.
Nhìn thấy trường thương sắp đâm trúng Cố Thanh Phong.
Đột nhiên!Trường thương của Bạch Mã Minh rung chuyển dữ đội, phát ra ánh sáng rực rỡ!Ánh sáng màu đỏ rực rỡ như lửa b ắn ra từ trên thân cây thương!Sự thay đổi bất ngờ này làm cho mọi người trong nháy mắt phải kinh ngạc thốt lên!“Linh binh!”“Hèn hạ!”Khán giả ngay lập tức bùng nổ, bọn họ trăm triệu lần cũng không thể nào ngờ rằng, ở tình huống hạn chế Cố Thanh Phong sử dụng linh binh, Bạch Mã Minh lại dùng linh binh.
Trên ghế trọng tài một vài vị Trừ Ma Sứ Hoàng giai lúc này đã nhíu mày lại, dường như muốn ngăn lại, nhưng thương đã tới gần, không kịp nữa.
Ánh sáng đỏ rực trên người Bạch Mã Minh Thương dường như thực chất, lại mơ hồ ngưng tụ thành hình dáng một con chim khổng lồ màu đỏ rực, mũi thương giống như mỏ chim, hung hăng mổ vào ngực Cố Thanh Phong.
Sau một khắc, thân hình Cố Thanh Phong hoàn toàn bị hỏa diễm của chim khổng lồ cắn nuốt.
Nụ cười ác độc của Bạch Mã Minh đã xuất hiện lên mặt.
Cuối cùng hắn ta đã giành chiến thắng rồi!Keng!Một tiếng kim loại giao nhau kịch liệt sắc bén vang vọng khắp khán đài!Bạch Mã Minh cảm nhận được trường thương không thể xuyên thủng, sắc mặt cứng đờ.
Đợi khi ánh lửa tản đi, lộ ra khuôn mặt không tổn hao gì, cười như không cười của Cố Thanh Phong.
Bạch Mã Minh nhìn cơ ngực của Cố Thanh Phong, mặt đầy vẻ không thể tin, trường thương của hắn ta thì lẳng lặng đặt ở phía trên, ngay cả lớp màng da cũng không có đâm thủng.
"Không thể nào!!"Sắc mặt của Bạch Mã Minh thay đổi.
"Ta đây chính là linh binh a! Thân thể của ngươi làm sao có thể so