Trong khoảnh khắc nhìn thấy thanh niên tóc đen, cảm giác đầu tiên của Seishuun Naoki là tim đập nhanh.
Dáng vẻ hoàn mỹ; trường bào màu đen nhìn rất đẹp trai; ánh mắt tím nhìn liếc qua nàng khiến nàng như bị hút hồn…
Seishuun Naoki không khỏi tự hỏi bản thân một câu: Nếu có bạn trai như vậy, đời này còn cầu gì?
Nàng là một người theo trường phái “Nhan sắc là chính nghĩa”, suýt chút nữa liền không khống chế được chạy ra làm quen với vị Thần Linh kia. May mà cái liếc mắt của vị Võ Hiệp Vương đứng cạnh thanh niên khiến nàng tỉnh hồn lại, trong lòng thầm hô nguy hiểm.
Nàng còn chưa muốn chết.
Nhưng mà…
“Seishuun?”
Hắn biết tên ta?
Nàng không biết rằng thanh niên tóc đen đã nhầm nàng với ai đó trong 200 năm sau, trong lòng như con nai con nhảy loạn, thiếu nữ chỉ cảm thấy như đây là một cuộc gặp gỡ bất ngờ được thượng thiên sắp xếp.
Trong thời đại Edo của Nhật Bản, văn hóa đã rất phát triển, loại tiểu thuyết tình cảm dành cho phái nữ cũng rất được lưu hành.
Công Chúa Vu Nữ lập tức đưa bản thân mình vào vai của nữ chính, còn nam chính đương nhiên không ai khác ngoài thanh niên tóc đen tuấn mỹ vô song kia.
Không phải sao? Nàng là công chúa, hắn là Thần Linh bá đạo nhưng lại ôn nhu săn sóc, còn có kèm một vị nữ phụ Thí Thần Giả độc ác mạnh mẽ muốn độc chiếm nam chính…
Trong lúc mơ hồ, Seishuun Naoki vô ý thức sử dụng linh thị, cố gắng nhìn thanh niên tóc đen rõ hơn ---
Trong đầu nàng xuất hiện một hình ảnh, không rõ là của quá khứ, hiện tại hay tương lai:
Vũ trụ mênh mông vô ngần, ngàn tỉ sao trời, ngàn tỉ chủng tộc, nhân loại chỉ là hạt bụi nhỏ bé vĩnh viễn sẽ không để lại dấu ấn gì trong vũ trụ.
Trong hư vô giữa các vì sao, những sinh vật kỳ dị có vẻ ngoài không thể hiểu được sống ở Thảm Tối, chờ đón cơ hội để cắn nuốt thế giới.
Chúng tín ngưỡng hỗn loạn, thờ bái hỗn độn, là những kẻ đi theo sau Kẻ Mang Tin Tức —- Chúng nhìn thấy nàng.
Seishuun Naoki gặp ác mộng.
“Lý trí” của nàng đang bị đánh mất, thay vào đó là lý trí của chúng. Vị giác, xúc giác cùng khứu giác đang biến dị, thị giác cùng cảm giác đang bị thay thế bởi điên cuồng cùng hỗn loạn, thế giới trong mắt nàng đang dần hiện ra dáng vẻ chân thực có thể khiến người khác điên loạn của chúng —-
“[Sửa chữa lý trí.]” Tiếng nói vang lên.
Đột nhiên, thế giới khôi phục lại như cũ, Công Chúa Vu Nữ Seishuun Naoki đã quay trở lại.
Nàng kiệt sức mở mắt ra, đập vào mắt là gương mặt của thanh niên tóc đen, rồi lại nặng nề ngủ tiếp.
…
Một ngày, hỗn độn mang theo quyến tộc của nó cắn nuốt vạn vật; Văn minh, lịch sử, thần thoại cùng vinh quang của một chủng tộc cũng vĩnh viễn trở thành bụi đất.
Sức mạnh của nó vĩ đại như vậy, kinh khủng như vậy,
Nó chỉ còn cách thế giới này một trang giấy.
Đột nhiên, một sợi dây xích tím khổng lồ xuất hiện, bao bọc xung quanh hỗn độn, kéo nó quay trở lại Thảm Tối. Đầu còn lại của dây xích dẫn đến một thần điện khổng lồ nằm giữa vô số các vũ trụ, mà trong đó...
... là hắn.
×— QUẢNG CÁO —
Seishuun Naoki mở mắt ngồi bật dậy, trên trán cùng hai lòng bàn tay tràn đầy mồ hôi, bộ ngực đầy đặn không ngừng phập phồng, mái tóc đen dài tán loạn.
“Là cái gì? Vật kia không phải Dị Thần, Dị Thần không thể kinh khủng như vậy! Tuyệt đối không thể kinh khủng như vậy!”
Nàng đã bị sợ hãi chiếm đầy nội tâm.
Công Chúa Vu Nữ cũng có những mức độ tư chất khác nhau, mà trong đó, Seishuun Naoki thực ra là một trong những Vu Nữ có tư chất cao nhất trong lịch sử của bốn đại gia tộc.
Thậm chí nàng còn nhờ đó mà khai phá ra kỹ năng [Divine Posession], cho phép nàng mượn sức mạnh của Thần Linh trong thời gian ngắn.
Giờ khắc này bản năng của linh hồn không ngừng gào thét nhắc nhở nàng rằng những sinh vật không thể nhận thức đó thật sự tồn tại - chúng sắp đến.
Đồng thời, bản năng linh hồn cũng mỗi giờ mỗi khắc thu hút Vu Nữ đến với tồn tại cao thượng duy nhất có thể ngăn cản những sinh vật đó.
Seishuun Naoki thậm chí không kịp thay bộ quần áo Vu Nữ đã ướt đẫm mồ hôi của mình, không thèm quan tâm từng mảng da thịt trắng như tuyết đang bị bại lộ dưới không khí do cựa quậy quá mạnh trong cơn ác mộng, Công Chúa Vu Nữ vội vã chạy đến trước mặt thanh niên Thần Linh.
“Seishuun đại nhân, Vương đang dùng bữa, xin dừng bước!”
“Seishuun đại nhân!”
Trong ánh mắt ngạc nhiên của vài nữ thuộc hạ, Công Chúa Vu Nữ dùng tư thái hèn mọn và tôn kính nhất nàng có thể làm ra, quỳ xuống khóc cầu xin Thần Linh.
“Xin ngài… Cứu lấy chúng ta! Cứu lấy thế giới này! Xin ngài.. Xin ngài..”
Nàng khóc như một đứa trẻ bị lạc mất cha mẹ giữa khu phố đông người, bất lực mà tuyệt vọng.
Thanh niên tóc đen gương mặt rất nhanh chuyển từ ngạc nhiên thành bình tĩnh, thậm chí là nhàn nhạt vui vẻ. Hắn xua đi vài tên nữ hầu, rồi nhìn xuống thiếu nữ đang quỳ dưới chân.
“... Ngươi có tư chất rất tốt, vu nữ. Nói cho ta ngươi nhìn thấy gì.”
Sau khi nàng kể lại những gì nàng thấy trong giấc mơ, trên gương mặt của Tokoyogi Masamune vẫn không hề có thay đổi gì về cảm xúc.
Dùng giọng nói trêu cợt, mang bảy phần ác ý ba phần thiện ý, Tà Thần thực tập hỏi Vu Nữ:
“Ta có thể giết Dị Thần, cũng có thể chống lại quyến tộc của Tà Thần. Nhưng ngươi sẵn sàng trả giá điều gì?”
Seishuun Naoki như kẻ sắp chết chìm lại đột nhiên bám được vào khúc gỗ, nàng khản giọng gào thét.
“Bất kỳ cái gì!! Xin ngài cứu ta, cứu thế giới này, cứu chúng ta!! Chúng ta sẵn sàng