Những kỵ sĩ mặc giáp đỏ lao vào phương trận của đám giáo chúng, giống như là lao vào một vách tường không thể phá huỷ.
Dù bọn hắn lợi dụng lực quán tính của chiến mã và ưu thế của vũ khí dài để tấn công trước, nhưng kỵ thương không thể đâm thủng thân thể mình đồng vách sắt của những võ lâm cao thủ được Luo Hao dùng quyền năng gia trì kia.
Đám võ lâm cao thủ thấy vậy lại càng như hổ thêm cánh, hai chân giữ nguyên vị trí trong phương trận, hai tay cầm Trảm Mã Đao vung vẩy.
Từng tên lại từng tên Kỵ Sĩ Đỏ bị thanh đao dài gần 2m chém xuống, lực lượng mạnh mẽ khiến áo giáp của bọn hắn sụp vào, cả người cũng bị đánh bay xuống ngựa.
Tuy vậy, những tên kỵ sĩ đã ngã ngựa lại rất nhanh đứng lên bắt đầu chiến đấu, áo giáp trên người bọn hắn cũng tự động khôi phục.
“Phiền phức…” Luo Hao trong lòng khó chịu.
Dù quyền năng của nàng dùng rất thuận tiện, nhưng cũng có một khuyết điểm trí mạng - thiếu khả năng “tất sát”.
Mỗi tên giáo chúng dưới sự ảnh hưởng của quyền năng [Kung-fu Cult Master] đều có thể chiến đấu ngang ngửa với Đại Kỵ Sĩ, nhưng vẫn quá yếu so với Dị Thần và Thí Thần Giả.
Dùng lời mà chính nàng đã nói khi đe doạ các tổ chức ma thuật ở châu Âu: “Ta giết Đại Kỵ Sĩ của các ngươi như giết gà.”
“Xoẹt!!”
Đột nhiên, gần một trăm tên Kỵ Sĩ mặc giáp đỏ ở cuối trận bị chém đứt ra làm đôi, nửa người dưới vẫn theo chiến mã tiến về phía trước, nửa người trên đã ngã trên mặt đất. Khói đen không ngừng bốc lên từ miệng vết thương của bọn hắn.
Nữ giáo chủ liếc nhìn về thanh niên tóc đen trên đỉnh đồi, tay vẫn còn đang giữ tư thế vung vẩy lưỡi liềm kia.
“Tch… Ma thuật thuần tuý liền có thể đạt được tác dụng như vậy sao?” Luo Hao trong lòng càng khó chịu.
Tokoyogi Masamune trong lòng cũng có nỗi khổ khó nói, đòn tấn công vừa rồi của hắn có thể nói đã là đòn mạnh nhất nếu như không sử dụng [Anh Đảo chi vương] cùng Excalibur Accolon.
Dù kết hợp trình độ ma thuật gần như đỉnh cao nhất của hai thế giới, lại kèm thêm kiến thức phương thuật kinh khủng của Luo Hao, lượng ma lực của hắn cũng là quá ít ỏi để chiến đấu lâu dài hoặc dùng ma thuật có sức sát thương lớn hơn.
Còn [Anh Đảo chi vương] cùng Excalibur Accolon...
Hai vật kia, một là [quyền hạn] mà thế giới thừa nhận cho hắn, một là Binh Khí Thần Tạo tối thượng - Mỗi khi sử dụng xong đều cần thời gian để hồi phục.
“Giáo chủ cô nương, chúng ta cần tấn công! Bọn Kỵ Sĩ này là bất tử!” Hắn hô lớn.
Trên mặt đất, mấy tên Kỵ Sĩ bị hắn cắt làm đôi giờ đang tự dùng tay bò về nửa dưới thân thể của bọn hắn. Mà ở trong lớp sương mù đỏ đằng xa, càng ngày càng nhiều Kỵ Sĩ xuất hiện, số lượng bây giờ đã lên đến hơn ngàn.
Đám giáo chúng dù sức chiến đấu rất mạnh nhưng vẫn chỉ là thân thể nhân loại - sẽ bị thương, sẽ mất thể lực, sẽ mệt mỏi.
Không thể kéo dài lâu.
“Thần Linh đại nhân, 3000 Samurai cùng 400 Ninja đã đến gần chiến trường, đang đợi lệnh của ngài!”
Công Chúa Vu Nữ Seishuun Naoki đang đứng ở đằng sau nhỏ giọng nói với Masamune.
“Bảo bọn hắn tấn công, giữ chân đám Kỵ Sĩ.” Ma trận xuất hiện dưới chân, ánh sáng tím bao phủ thanh niên tóc đen. “Ta cùng Luo Hao sẽ dụ Dị Thần xuất hiện.”
Khi hắn xuất hiện lại lần nữa, hắn đã đứng cạnh nữ giáo chủ. Masamune nhanh chóng giải thích tình huống, mà nữ giáo chủ cũng ngay lập tức đồng ý với quyết định của hắn.
“Ta dùng đại ma thuật, nhờ giáo chủ cô nương bảo vệ ta một chút.”
“Không cần ngươi nói.” ×— QUẢNG CÁO —
Hít sâu một hơi, Tokoyogi Masamune biến Erosion thành hình dáng dao găm rồi cắm xuống, hắn mở [Cách Âm Kết Giới] ở xung quanh rồi quỳ một chân xuống đất, bắt đầu thực hiện [Nghi thức].
Nếu muốn sử dụng ma thuật truyền thống hay phương thuật để đánh với Dị Thần có quyền năng quân đội, lượng ma lực cần sử dụng là quá lớn.
Luo Hao mới chỉ có một quyền năng phù hợp để đoàn chiến, nếu nàng phải chiến đấu trực tiếp với Dị Thần cùng đám Kỵ Sĩ bất tử này là quá bất lợi.
Nếu sử dụng ngay Excalibur, khả năng rất cao sẽ bị trực tiếp tránh mất - Làm gì có sinh vật có trí tuệ nào sẽ đứng yên chịu đòn đánh tầm xa của ngươi?
Sau khi suy nghĩ hồi lâu, Tà Thần thực tập sinh lần đầu tiên sử dụng sức mạnh thuộc về trận doanh của mình tại thế giới này. Hắn ngâm nga hát, ngữ điệu trầm bổng du dương nhưng hoàn toàn không có nhịp điệu, nghe vô cùng kỳ lạ:
“Cơn sóng mây tan dọc bờ biển,
Hai mặt trời lặn sau hồ,
Bóng tối đang dài ra,
Ở Carcosa…”
- ----
Mà ở bên còn lại của chiến trường, Âm Dương Hiệp Hội đang gặp nguy hiểm lớn.
“Báo cáo Sayanomiya đại nhân! Đội Samurai thứ bảy đã bị toàn diệt, đội thứ tám và thứ chín đang giao chiến, nhưng e không thể giữ lâu hơn nữa!”
“Báo cáo đại nhân! Mặt phía nam báo cáo: Mười bốn vị Âm Dương Sư đã hi sinh, kết giới bị kẻ địch dùng công kích từ xa phá hủy, Kuhoutsuki đại nhân cùng sáu vị khác đang cố gắng chống đỡ, thỉnh cầu tiếp viện!”
“Báo cáo đại nhân! Đã liên hệ với tướng quân Tokugawa Ienari, nhưng Samurai kỵ binh viện quân phải mất ít nhất hai canh giờ mới có thể tới!”
“Bình tĩnh hết lại! Còn ra thể thống gì? Chúng ta là Âm Dương Hiệp Hội!” Lão gia chủ nhà Sayanomiya quát mắng đám thuộc hạ đang toát mồ hôi vì sợ hãi, mặt đỏ phừng vì tức