Khói bụi tan đi, để lộ thân hình cao lớn của Ma Vương Mười Mệnh. Hắn vẫn như là một bức tượng đá đứng sừng sững, trên người lốm đốm các vết bầm tím.
Cơn bão [Đạn ma thuật] đủ để phá hủy một thành phố lớn lại không thể để lại vết thương sâu trên người hắn.
“Chỉ có trình độ này sao, Ma Thuật Vương!?”
Hắn gào to, sau đó như lao vào tấn công cánh cửa đá của thần điện như một con mãnh thú.
Với từng nắm đấm của hắn, cánh cổng chọc trời rung chuyển, cát bụi rơi xuống, dường như sắp sụp đổ đến nơi.
“Trừng phạt hắn đi, [Cứu Thế Thần Sấm]!”
Từ đằng sau lưng Ma Vương, Thánh Quân tay cầm [Cứu Thế Thần Đao] kêu gọi sấm sét màu trắng rơi xuống từ bầu trời.
Đồng thời, Thánh Quân cũng thể hiện võ thuật tinh diệu của mình - Võ nghệ của hắn đã được thiên truy bách luyện qua hàng trăm hàng ngàn trận chiến trong thần thoại, đánh bại Ma Thần Ravana.
Khi ánh sáng phản chiếu từ lưỡi đao của Rama cũng là lúc nó đã gần chạm đến cổ của Ma Vương, sóng nhiệt từ Thần Đao lan tỏa phừng phừng, phá hủy sinh mạng của cỏ cây nơi mũi đao chỉ tới.
Sấm sét đánh trúng lưng của Ma Vương Mười Mệnh, nhưng chỉ đốt cháy làn da của hắn.
Ma Vương Mười Mệnh nở nụ cười dữ tợn, quay đầu lại lao vào Rama.
Nắm đấm của hắn trực tiếp va chạm với Cứu Thế Thần Đao, lực lượng khổng lồ đấm bay Rama lên bầu trời, xuyên qua đám mây.
“Ta là kẻ mang đến trừng phạt, kẻ sẽ khiến đời đời kẻ địch lâm vào trong sợ hãi! Phá hủy hắn đi, châu chấu a!”
Nhờ vào chinh phạt Seth - thần của thiên tai và mất trật tự, Ma Vương chiếm được quyền năng để gọi châu chấu ăn thịt người từ trên bầu trời rơi xuống. Bọn chúng có hàm răng cứng như sắt, tốc độ nhanh như gió, thân thể to lớn như chim ưng.
Kiếp nạn thứ tám trong [Mười Tai], nạn châu chấu.
Chúng bu xung quanh Thánh Quân trên bầu trời, khiến Rama phải một lần nữa lợi dụng võ nghệ tinh diệu không ngừng phát lực để tiêu diệt. Dù mỗi kiếm của hắn có thể giết chết hàng nghìn con châu chấu và dọn sạch một mảng trời, nhưng châu chấu đâu chỉ lên đến hàng trăm nghìn con?
Ma Vương Mười Mệnh lại xuất hiện bên cạnh hắn.
“Ha ha ha! Chết đi, sau đó dâng lên quyền năng cho ta, Thánh Quân a!”
Nắm đấm của hắn như vũ bão, mỗi giây xuất ta gần một trăm cú, tiếng sắt thép va chạm “ầm ầm” vang vọng.
“Hừ! Ta nhất định sẽ trừng phạt ngươi, trả lại hoà bình cho hậu thế!”
Anh Hùng một lần nữa lại bị Ma Vương đè lên đánh. Mỗi lần bọn hắn giao thủ, dư ba lại đủ để đánh sập một mảnh đất hoặc cả một ngọn đồi.
Địa hình biến dị, sa mạc tan chảy, mặt đất nứt vỡ.
“Cuối cùng thì ai mới là Tận Thế Chi Vương a?”
Ở trong thần điện, Masamune thông qua sứ ma nhìn thấy cảnh Ma Vương Mười Mệnh lại tiếp tục ăn cứng vài phát sấm sét từ Cứu Thế Thần Đao, miệng chậc chậc than thở.
[Cứu Thế Thần Sấm] là đòn tấn công chuyên chống lại Thí Thần Giả. Nếu Thí Thần Giả không có thân thể thép từ việc chinh phạt một vị Thần Thép, chỉ cần dính hai phát [Thần Sấm] là sẽ trực tiếp GG.
Mà thật là trùng hợp, Masamune không có thân thể thép. Ma Vương Mười Mệnh có thể ăn chiêu nay mà không nhíu mày, nhưng hắn không làm được.
Đó cũng là lý do vì sao hắn phải khởi động “Không Tưởng Hiện Thực Hoá” - thân thể của pháp sư quá yếu đuối, đối mặt với kẻ địch cận chiến cực mạnh thì cần [Ma Thuật Pháo Đài] của mình.
Ma lực trong không khí đã được bù lại từ xung quanh, đợt tấn công tiếp theo bắt đầu.
Tiếng nói của hắn lại truyền đến hai vị đang chiến đấu bên ngoài:
“Hai vị đều có thân thể thép cứng rắn, vậy thì thử xem thép có đủ cứng khi chống lại [Không gian]!”
Ma lực của phạm vi một cây số lại tỉnh lại, nhưng lần này thay vì khởi động vô số ma thuật, tất cả bọn chúng tập trung lại một chỗ.
Các loại đồ án được vẽ trong hư không, dẫn dắt ma lực tạo thành vòng tròn, lợi dụng [quy luật] để mô phỏng mặt trời.
Một vòng tròn lại một vòng tròn xuất hiện, từ to đến nhỏ chồng lên nhau, tạo thành hình họng súng nhắm vào hai vị đang chiến đấu.
×— QUẢNG CÁO —
“Nạp đạn! [Thương Mặt Trời (Sun Lance)]”
Luồng sáng tròn hẹp từ lò phản ứng mặt trời xuất hiện, tất cả quang mang dần hội tụ thần đầu mũi thương.
Mà ở bên kia, thấy cảnh này Thánh Quân Rama mắt cũng sáng lên.
Hắn lợi dụng tích tắc mà Ma Vương Mười Mệnh vừa dùng khoé mắt để nhìn mũi thương ánh sáng, thân mình lại hoá làm tia chớp phóng đến bệnh cạnh hắn, dùng hai tay ôm chặt Ma Vương từ đằng sau.
Ma Vương Mười Mệnh cùng Masamune đều sửng sốt.
“Ngu xuẩn!”
Ma Vương ngay lập tức liền hiểu ý định của vị Anh Hùng, gương mặt của hắn dữ tợn, cơ bắp trên cơ thể gồng lên giãy dụa.
Các khớp xương của Thánh Quân Rama thậm chí vang lên tiếng gãy nhỏ, nhưng Rama vẫn hoàn toàn bình thản, thậm chí còn giữ chặt hơn.
Masamune thấy tự dưng vị Thánh Quân Rama này cho mình một pha thần trợ công, hắn đương nhiên không thể bỏ phí.
“Không gian a, thứ nguyên a! Lắng nghe mệnh lệnh của ta, để kẻ địch của ta vĩnh viễn không thể trốn khỏi thẩm phán!”
Một lần nữa, hắn lại phát động [Kẻ Xé Rách Không Gian].
Mũi thương ánh sáng được gia trì [Giảm chiều không gian đả kích], mang đến gần như là [Tất trúng] cùng [Xuyên kháng phép].
Đồng thời, thanh niên tóc đen thấy Rama có thể còn giữ được Ma Vương Mười Mệnh thêm một lát, hắn nhân cơ hội cắn đứt ngón tay của mình, dùng máu làm vật dẫn để thực hiện bí thuật.
Masamune đặt tay lên Necronomicon, ma văn xanh lá cây xuất hiện trong không khí, [Niệm chú cao tốc] khiến hắn hoàn thành lời chú trong không đến một giây.
“Con trưởng của Cthulhu vĩ đại! Ngài là kẻ đứng đầu trong Tam Giác Ác Quỷ (Demon Trinity), ngài là kẻ thống trị của bóng tối! Xin ngài nhận lấy máu của ta, ban cho kẻ địch của ta sự chú ý từ ngài!”
Máu của hắn biến mất.
Gần như là ngay lập tức, Tà thần đáp lại khẩn cầu của Bí Thuật Sư, cho phép hắn sử dụng Bí Thuật để kêu gọi sức mạnh của hắn.
Thật là nhiệt tình… Thanh niên tóc đen ngạc nhiên.
“Cảm tạ sự khẳng khái của ngài, Ghatanothoa Bệ Hạ…” Masamune cúi đầu chào hư không, sau đó phát động sử dụng sức mạnh vừa nhận được.
“Ma Vương Mười Mệnh a! Cảm thấy may mắn đi, vì ngươi sắp được chứng kiến sức mạnh của các Tà Thần rung động tinh không! [Cái nhìn của Ghatanothoa (Gaze of Ghatanothoa)]!”
Từ trong thần điện, tiếng nói của hắn truyền tới tai của Anh Hùng cùng Ma Vương.
Trong mắt của Ma Vương Mười Mệnh, trước mặt hắn đột nhiên xuất hiện hư ảnh của một sinh vật nào đó - Vĩ đại, khổng lồ, vô định cùng gớm ghiếc.
Sinh