Trong thời gian sau trận chiến với Daoloth, các vị Thí Thần Giả của thời kỳ hiện đại cũng không phải là ngồi không. Luo Hao bận rộn tìm kiếm tài liệu ma thuật để thực hiện nghi thức, đồng thời giết Dị Thần; Hầu Tước Voban rảnh rỗi, triệu hồi Dị Thần đến giết; Phu Nhân Aisha đi du lịch và thực hiện cứu tế, vô tình giết Dị Thần.
Bọn hắn có mang đến phá hoại hay không? Đương nhiên là có.
Hầu Tước Voban tàn nhẫn thống trị Đông u, thậm chí còn phá hủy thành phố cảng Zadar khiến hơn triệu người thương vong.
Luo Hao độc tài bá đạo, chèn ép các tổ chức ma thuật châu Á, ai dám can ngăn chỉ có thể chết.
Phu Nhân Aisha…. đầu óc có chút vấn đề, chỉ biết thực hiện [giúp đỡ dân chúng] không đúng cách, khiến nhiều quốc gia và nền kinh tế rơi vào hỗn loạn.
Nhưng dù vậy, sự tồn tại của bọn hắn vẫn là [cái ác cần thiết] để văn minh tiếp tục phát triển.
Lại một lần trong lúc đi du lịch, Aisha ngẫu nhiên thành công chinh phạt Dị Thần [St. Geogre], từ đó đoạt được quyền năng này. Dù quyền năng [Jabberwocky Slayer] không hề có bất kỳ liên hệ gì tới thần thoại của vị Thánh Geogre kia, nhưng kết hợp giữa vị Thần Thép thánh nhân đồ long cùng tính cách có vấn đề mà thích giúp đỡ người khác của nàng…
Quyền năng này ra đời.
“Chỉ cần có sự ủng hộ của dân chúng, chỉ cần có người cần tìm kiếm che chở - ta sẽ có được [lực lượng để thủ hộ bọn hắn]!”
Phu Nhân Aisha tự hào nói.
Viên sao chổi từ trường cung của Rama lao tới tên khổng lồ trong bộ giáp sắt, nó đầu tiên dùng năm đầu ngón tay trái bắn ra các thanh dao găm để ngăn cản mũi tên, sau đó lại dùng thanh kiếm bên tay phải chém xuống.
“Keng!”
Lại một tiếng nổ lớn rung chuyển cả tòa thành.
“Grrr!!!”
Dù tên đại ma quỷ béo mập có dùng hết sức lực của mình chém xuống, lưỡi kiếm của nó cũng không thể hoàn toàn ngăn cản mũi tên được dồn toàn bộ ma lực thu được trong đại địa của Rama.
Viên sao chổi giờ chỉ còn là luồng sáng le lói, nhưng đâm mạnh vào bộ giáp sắt của nó, khiến bộ giáp lõm sâu, Ma Quỷ cũng lảo đảo suýt chút nữa ngã xuống.
Từ trong khe hở của bộ giáp, đất đá bao bọc trong ngọn lửa bắn ra xung quanh.
“Thí Thần Giả? Tại sao ngươi lại giúp đỡ ta!”
Sita ngạc nhiên nhìn tu nữ xinh đẹp trong bộ trang phục trắng ở gần đó. Tu nữ có làn da nâu nhạt, mái tóc đen dài đến vai được bao bọc bởi chiếc mũ trùm đầu, đôi mắt lộ ra vẻ quật cường.
Phu Nhân Aisha nén cảm giác táo bạo đang dần trỗi lên trong lòng, chỉ tay về phía xa.
“Bọn hắn đang chiến đấu! Ta sẽ đi hỗ trợ Masamune tiên sinh… Ma Thuật Vương, mời Dị Thần đừng phá hủy tòa thành này!”
Theo đúng kế hoạch ban đầu, nàng phụ trách “Bảo vệ và kiềm chế Dị Thần Sita” cũng như “bảo vệ tòa thành” để hắn có thể dành toàn bộ sự chú ý của mình trong việc chiến đấu.
Nhưng trong khoảnh khắc khi thần điện màu đen lờ mờ xuất hiện ở cuối chân trời, Phu Nhân Aisha trong lòng đã bắt đầu bối rối.
Cảnh tượng của vài chục năm trước lại xuất hiện trong lý trí của tu nữ.
“Nếu như Masamune tiên sinh lại một lần nữa biến mất… Vậy thì ta làm tất cả là vì cái gì?!”
Thế là, Phu Nhân Aisha không theo kế hoạch ban đầu, sau khi cứu Dị Thần Sita khỏi mũi tên của Rama liền mang theo hóa thân Đại Ma Quỷ chạy tới chiến trường.
Dị Thần Sita sững sờ nhìn tu nữ biến mất khỏi tầm mắt.
…
Cùng lúc mũi tên của Thánh Quân Rama bị ngăn cản, cánh cửa đá khổng lồ của thần điện đen cũng bị Ma Vương Mười Mệnh đánh sập.
Từng viên đá to bằng cả tòa nhà ba tầng rơi xuống từ trên bầu trời, nhưng Ma Vương Mười Mệnh hoàn toàn không thèm để ý. Hắn vung vẩy thanh đại đao trong tay chém tan các viên đá, nhìn vào lỗ hổng đang không ngừng mở rộng của thần điện, phá lên cười. ×— QUẢNG CÁO —
“Ha ha ha! Phòng thủ rất tốt, Ma Thuật Vương! Không cần biết tòa thần điện này là quyền năng của Dị Thần nào, nhưng không phải là đối thủ của ta!”
Thánh Quân Rama nhìn thấy cảnh mũi tên của mình bị Thí Thần Giả xa lạ ngăn chặn, sau đó thấy hình bóng cao hơn mười mét đang lao nhanh tới, cắn răng ra lệnh:
“Hanuman! Laksmana! Tên Thí Thần Giả kia rất có thể là đồng bọn của Ma Vương mới xuất hiện, các ngươi giúp ta ngăn cản hắn!”
“Giao cho ta đi!”
“Rõ, thưa điện hạ!”
Laksmana cùng Thần Gió Hanuman lập tức liền nghe lời, tiến lên chặn đường của Phu Nhân Aisha.
Cuối cùng, Rama lại một lần nữa liếc nhìn hình bóng nhỏ bé như con kiến ở cuối chân trời, thị lực của Dị Thần khiến hắn có thể nhìn rõ dung mạo xinh đẹp giận giữ kia, mà liên hệ từ thần thoại cũng không ngừng nhắc nhở hắn về thân phận của nàng.
Hắn không nói gì, quay lưng lao vào trong thần điện, miệng hô lớn:
“Chiến đấu đi, các Ma Vương! Dù ta có thể sẽ thất bại, nhưng Ma Vương sẽ không bao giờ có thể vĩnh viễn cai trị vùng đất này!”
Dù hắn có thể bị đánh bại, nhưng thân phận của Tận Thế Chi Vương đã quyết định rằng hắn sẽ không bao giờ thực sự [trở về thần thoại] - Hắn sẽ chỉ lâm vào ngủ say và sẽ quay trở lại.
Trong cơn mưa đá, Thánh Quân lại hoá thành tia chớp len lỏi, xuất hiện cùng Ma Vương Mười Mệnh.
Khi bọn hắn bước bào bên trong căn thần điện với những cây đuốc le lói, bọn hắn ngay lập tức chú ý tới thanh niên tóc đen đang ngồi trên ngai vàng ở cuối bậc thang.
Trên trần, sương mù đen uốn lượng, vô số xiềng xích tím thả thõng xuống lung lay trong không khí. Hai hàng cột đá đen hai bên lấp lóe bập bùng trong ánh lửa, chiếc bàn dài với hai hàng ghế trống không hai bên….
Hắn như là một vị Ma Vương chân chính, chờ đợi Anh Hùng đến lãnh địa của mình.
Giống như là Boss cuối trong game RPG.
“Ma Thuật Vương a, cuối cùng thì quyền năng này của ngươi là chiếm từ Dị Thần nào? Rất phù hợp với ta!”
Ma Vương Mười Mệnh thèm thuồng nhìn xung quanh - Nơi này mới giống như là hoàng cung mà hắn mong muốn, không phải loại hoàng cung vàng son lộng lẫy nhưng lại tràn đầy khí tức giả dối kia.
“Chiến thắng