Căn biệt thự gỗ lúc trước bây giờ bên trong chứa đầy đủ loại châu báu cùng hoàng kim, thậm chí đủ loại đồ vật nghệ thuật thô sơ làm từ kim loại cùng đá quý.
Bước qua một vật nhìn giống như cái đĩa lớn để đặt đồ cúng tế, Masamune mở miệng.
“Tất cả những vật này là đám dân chúng của tòa thành mang tới?”
“Hừm… chắc là vậy.”
Aisha ngại ngùng bước qua một vật gì đó rất giống với tượng Pharaoh làm từ đá cẩm thạch, sau đó khổ não nhìn căn biệt thự giờ đã thành kho chứa đồ quý báu.
Nàng rất có kinh nghiệm đưa ra phán đoán của mình.
“Ngô… trong này có trang sức cùng tác phẩm nghệ thuật là chính, cũng may là không có quá nhiều tiền bạc. Bây giờ vấn đề khó nhất là phải làm thế nào để trả lại nhóm vật liệu này cho từng người mà không để bị chiếm đoạt của công…”
“Ngươi có vẻ không hề ngạc nhiên về tình huống này a Aisha…”
“A ha ha… thỉnh thoảng khi ta đi cứu tế quyền năng sẽ lại mất kiểm soát, ta cũng đã quen ha ha…”
Nhìn lấy tu nữ rõ ràng đang cố gắng bằng tiếng cười để che đi cảm giác bối rối của mình, Masamune im lặng không nói gì.
Thì ra ngươi là kẻ tái phạm? Còn thường xuyên tái phạm trong lúc đi cứu tế?
Thế thì gọi gì là cứu tế? Gọi là lấy của người nghèo chia cho người giàu mới đúng chứ?
Phu Nhân Aisha dù sao vẫn là Thí Thần Giả - Chỉ cần nàng muốn, nàng có thể nói là “phú khả địch quốc (giàu như một quốc gia)”.
“Vậy các lần trước khi tình huống này xảy ra, Aisha xử lý như thế nào?”
“... Hừm… Trực tiếp rời đi cách đó 50 cây số, sau đó nhờ tổ chức ma thuật địa phương hỗ trợ…”
Ngươi gây chuyện, sau đó lại yêu cầu các tổ chức ma thuật phải xử lý vấn đề cho ngươi?!
Đột nhiên, gương mặt của Masamune trở nên rất đặc sắc.
“Aisha. Ta nhớ là ngươi vẫn đang là [cố vấn] của ta ở Nhật Bản trong thời kỳ hiện đại, ngươi có hay thường ở lại đó không?”
Thanh niên tóc đen híp mắt. Tu nữ Ấn Độ lúng túng quay đầu đi.
“A ha ha…”
“Thôi được rồi, ta đã biết.”
Cảm thán mức độ vất vả của Âm Dương Hiệp Hội, thanh niên tóc đen rất nhanh liền ném chuyện nhỏ này ra khỏi đầu. Dù sao vấn đề này cũng chỉ là những tiểu tiết, mà “phiền phức” lại không cần mình đi xử lý, việc gì phải lo?
Nếu là sau này Aisha không kiểm soát được quyền năng [Hành Lang Tinh Linh], đó mới là vấn đề. Mà nếu như trí nhớ của hắn không nhầm…
“Masamune tiên sinh, đồ đạc ở đây đang tự di chuyển?” Phu Nhân Aisha ngạc nhiên. Trực giác nói cho nàng có vật gì đó vô hại đang dọn dẹp căn phòng, nhưng tu nữ đúng là không am hiểu về cảm nhận ma lực.
“Ta vừa dùng ma thuật triệu hồi một vài [Người hầu vô hình (Unseen Servant)], bọn hắn không có sức chiến đấu nhưng có thể giúp chúng ta dọn dẹp. Mà này, Aisha…”
Hắn lại híp mắt lại, mà lần này khe giữa hai mi mắt còn hẹp hơn lần trước. Tu nữ Ấn Độ trong lòng cũng đột nhiên có cảm giác không ổn, giống như… có vấn đề gì đó bị bộc lộ ra.
“Ngươi có khống chế hoàn toàn được quyền năng [Hành Lang Tinh Linh] không?”
“A ha ha ha ha….”
×— QUẢNG CÁO —
“Lần này cười sẽ không có tác dụng, Aisha.”
“... Không, tiên sinh.”
Phu Nhân Aisha ủ rũ cúi đầu.
Các Thí Thần Giả sau khi chinh phạt Dị Thần sẽ tự động thu hoạch được quyền năng, đồng thời sẽ hiểu được năng lực cùng hạn chế mà quyền năng mình có là gì. Ngay sau khi Phu Nhân Aisha nhận được [Hành Lang Tinh Linh], nàng đã biết rằng quyền năng này của nàng cũng có hạn chế rất lớn.
Giống như là quyền năng [Nữ Vương Trói Buộc (Charm or Curse)] - Phu Nhân Aisha có thể chủ động phát động [Hành Lang Tinh Linh], nhưng cũng có khả năng sẽ bị [Hành Lang Tinh Linh] mất khống chế đưa về quá khứ bất kỳ lúc nào.
Mà chết người là lối đi giữa quá khứ và tương lai sẽ không biết mất ngay, mà sẽ tồn tại ở lại vị trí cũ thêm vài ngày nữa. Nếu như có kẻ nào không may đi vào thì chỉ có thể nói là hắn quá ít khi đi cúng bái cùng thăm mộ tổ tông.
Chỉ khi nào [Hành Lang Tinh Linh] cũ biến mất, Phu Nhân Aisha mới có thể phát động quyền năng để chủ động quay về tương lai… hoặc lúc nào đó trong tương lai.
Phu Nhân Aisha liếc nhìn căn phòng giờ đang được dọn dẹp một cách nhanh chóng, khó chịu lẩm bẩm.
“Tại sao ta có cảm giác ngài hiểu rất rõ các quyền năng của ta… Đó là một trong những tác dụng từ quyền năng của ngài sao?”
“Cũng có thể coi là vậy.” Masamune nhún nhún vai, lơ đễnh trả lời. “Ta đã có đặt thuật thức cảm ứng ở nơi ảo ảnh che giấu [hành lang], khi nào nó biến mất ta sẽ gọi ngươi. Ngoài ra, có thể ta cũng sẽ nghiên cứu phương pháp để giúp ngươi khống chế lại được quyền năng của mình.”
Gương mặt tu nữ sáng lên, đôi mắt như tỏa ra vài ngôi sao nhỏ.
“Thật sao tiên sinh? Vậy thì quá cảm ơn ngài rồi!”
Sau đó, Aisha chủ động tiến tới ôm thanh niên tóc đen, rồi quay người chạy nhanh ra bên ngoài tiếp tục thực hiện hành vi cứu tế của mình.
Bộ áo choàng trắng của tu nữ theo động tác của nàng mà bay nhảy trong không khí, như đang thể hiện tâm tình của chủ nhân nó lúc này.