Hoàng Tử Đen ánh mắt nghiêm túc nhìn Bạch Công Chúa, trong lòng không hiểu sao lại xuất hiện cảm giác xa lạ.
Công chúa Alice ngày hôm nay vẫn mặc bộ váy quý tộc ưu nhã rất có phong cách Victoria cổ đại, chân váy dài đến mắt cá chân, để lộ mũi đôi giày cao gót.
Tràn đầy vẻ thanh xuân cùng quý khí, giống như Alice của ngày xưa.
Alexander Gascoigne đã quen Bạch Công Chúa được tám chín năm, vì vậy hắn mới là người cảm thấy ngạc nhiên vì biến hoá này của Ma Nữ.
Không giống như những gì được đồn thổi bên ngoài, về bản chất Alice Louis là một [Ma Nữ] đích thực. Phương thức làm việc của nàng hoàn toàn dựa vào hứng thú cùng tâm tình của bản thân, rất thích tìm kiếm phiền phức cho người khác.
Dù có đối mặt với vị Thí Thần Giả là hắn, Alice Louis cũng hoàn toàn có thể trò chuyện trêu trọc như bình thường.
Nhưng từ khi thân thể của nàng bắt đầu bị bệnh tật hành hạ, tính cách của vị công chúa này mới bắt đầu có thay đổi. Ma Nữ dường như thực sự trở thành một vị công chúa, cử chỉ ưu nhã lễ độ, thái độ cũng thu liễm lại rất nhiều, hoàn toàn mất đi vẻ sôi nổi vui vẻ trước đó.
Ánh mắt của Bạch Công Chúa nhìn hắn lộ ra ý cười, nhưng nhiều năm kinh nghiệm nói cho Hoàng Tử Đen rằng công chúa Alice không hề vui vẻ.
“Ồ? Hoàng Tử Đen các hạ vậy mà lại xuất hiện ở đây? Không phải là ngài vẫn luôn bận rộn với [Royal Arsenal] sao?”
Alec nhíu nhíu mày khó chịu, lựa chọn không nhìn lời châm chọc của Bạch Công Chúa. Hắn trực tiếp vươn cánh tay định nắm lấy công chúa Alice:
“Dị Thần Oberon không phải là đối thủ của Ma Thuật Vương. Ta không có thời gian để lãng phí, đi thôi!”
Nhưng Alice lại lùi lại một bước, để cánh tay của Hoàng Tử Đen với vào không khí.
“Mong Hoàng Tử Đen tự trọng, tự tiện nắm nay của một vị thục nữ là hành vi rất bất lịch sự!”
Nụ cười của thiếu nữ tóc vàng vẫn không thể bắt bẻ được. Alec không hiểu nguyên nhân vì sao nàng lại lùi bước, nhưng không chờ vị Thí Thần Giả từ Anh Quốc đặt câu hỏi, công chúa Alice đã mở miệng
“...Cái nhìn của ngươi đối với Ma Thuật Vương là như thế nào, Hoàng Tử Đen?”
Vừa nói, khoé mắt của Bạch Công Chúa vừa nhìn vào hai thân ảnh bé nhỏ ở đằng xa đang tuỳ ý sử dụng quyền năng tàn phá đại địa.
“... Ta không giống [bọn hắn].”
Hoàng Tử Đen Alec lộ ra vẻ chán ghét.
Alexander Gascoigne tự nhận rằng hắn không giống như các Thí Thần Giả khác, vì hắn luôn là một người thích sử dụng đầu não hơn trực tiếp chiến đấu.
Dù có phải chiến đấu cùng Thí Thần Giả, Hoàng Tử Đen sẽ luôn tạo mọi điều kiện có lợi cho bản thân nhất trước khi chính thức ra tay, dù điều đó có thể khiến hắn mất rất nhiều thời gian.
—— Tính cách như vậy không phải là sai, nhưng luôn có vẻ có quá nhiều tính toán, thiếu đi một phần phóng khoáng - rất dễ mất lòng của phụ nữ.
Khoé miệng của Alice trùng xuống.
Bạch Công Chúa không thể không công nhận rằng so với Hoàng Tử Đen, tính cách của vị Ma Thuật Vương kia lại càng có vẻ giống như là một nam tính, lại càng... thú vị.
“Vậy thì...” Quay đầu lại, con ngươi xanh lục của Bạch Công Chúa nhìn chăm chú vào vị Thí Thần Giả mà nàng đã quen biết chín năm.
“Nói cho ta biết lý do ngươi đến đây, Alec. Có phải là ngươi thấy ta bị Ma Thuật Vương bắt cóc nên cảm thấy lo lắng? Hay ngươi có tình cảm với ta, nên muốn giải cứu ta khỏi tay Ma Vương?”
Chỉ cần ngươi có thể tiến lên là có thể chạm được vào lòng ta.
“Hay lại là Hoàng Tử Đen coi ta thành [đồ vật] của hắn, muốn độc chiếm?”
Chỉ cần ngươi có thể kiên quyết ra quyết định là có thể có được cơ hội.
Đây đã là nỗ lực cuối cùng của Alice - để nàng có thể hạ quyết tâm và có dũng khí phản kháng Ma Vương.
—— Hoàng Tử Đen Alec cảm thấy đau đầu. Hắn chưa bao giờ giỏi đối phó với nữ nhân.
“Đây không phải là lúc để nói đùa, Alice.” Alec trầm giọng. “Bọn hắn đã sắp chiến đấu xong!”
“...Đúng vậy.” Alice Louis thất vọng quay đầu.
Đây không phải là câu trả lời mà nàng mong muốn.
“Như vậy tại sao ngươi không trực tiếp chiến đấu cùng vị Ma Thuật Vương kia đây?”
“Chưa đủ tình báo.” Hoàng Tử Đen trực tiếp trả lời. “Các [quyền năng] của hắn vẫn là ẩn số, hồ sơ của [Hiền Nhân Nghị Hội] chỉ ghi rằng hắn có một quyền năng duy nhất, nhưng rõ ràng luồng sáng kia chứng tỏ rằng đó không phải sự thật.”
Dù ta có bị một tên Ma Vương bắt cóc, gặp phải nguy hiểm?
Bạch Công Chúa lại thở dài trong lòng.
Nàng tự tin rằng mình là một nữ nhân xuất sắc, mà chính vị Ma Thuật Vương kia cũng đã công nhận điều đó.
Thiếu nữ nào cũng từng có giấc mơ được hoàng tử cưỡi ngựa trắng đón về lâu đài, nhưng đáng tiếc Hoàng Tử Đen lại không đủ cương quyết để đoạt được tấm lòng của Bạch Công Chúa.
×
— QUẢNG CÁO —
Alice biết tình bạn giữa nàng và Alec vẫn chưa đạt được [chất biến], nhưng thiếu nữ cũng đã hi vọng rằng sự kiện này sẽ chính là kíp nổ cần thiết.
“Trả lời ta, Alec!”
Khoanh tay chống cằm, công chúa Alice ngẩng đầu chất vấn: “Vì sao ngươi lại đến đây?”
“Đương nhiên là để tìm kiếm tình báo về ma thuật vương. Đừng có tự coi trọng mình, nữ nhân!”
Đối mặt với ánh mắt mãnh liệt của công chúa Alice, Thí Thần Giả ở Anh Quốc vậy mà lại cảm thấy ngại ngùng và lựa chọn nói dối.
Sương lạnh bao phủ trên gương mặt của Alice.
Lấy EQ của vị Ma Nữ đã từng là Nghị Trưởng của Hiền Nhân Nghị Hội, nàng cũng có thể lờ mờ đoán được rằng đây là lời nói dối —— Nhưng có quan trọng không?
Đối mặt với câu hỏi thẳng của một thiếu nữ, hắn vậy mà lựa chọn trốn tránh.
Tại sao không thể trực tiếp tiến lên đây? Thất bại có đáng sợ đến thế sao? Ngươi thực sự cần thiết phải đoạt được đủ các điều kiện để chiến thắng rồi mới ra tay sao?
Nàng chịu đủ rồi.
Giữa một nam nhân không biết mình muốn gì, và một nam nhân có ân tái tạo cuộc sống, đồng thời vẫn kiên quyết tỏ thái độ muốn chiếm được nàng... Alice cuối cùng cũng làm ra lựa chọn.
“A~ Alec, ngươi thật là nhàm chán.” Thở dài ngao ngán, Bạch Công Chúa buông thõng đôi tay, nắm lấy mép váy cúi chào.
“Ta rất cảm ơn Hoàng Tử Đen các hạ, nhưng... Hiện nay ta đã là tài sản của Ma Thuật Vương.”
Trong ánh mắt khó tin của Alexander Gascoigne, Alice vui vẻ liếm liếm đôi môi đỏ mọng, ánh mắt tràn đầy dư vị bình luận.
“Ngươi có biết không Alec? Trong lúc ngươi đang thu thập tình báo, sắp xếp chiến trường tối qua, Masamune Vương vậy mà trực tiếp ra tay với một vị thục nữ như ta. Hoàng Tử Đen các hạ liệu có thấy hôi hận không?”
Lời nói của Alice giống như là sét đánh ngang tai đối với Thí Thần Giả ở Anh Quốc.
Vài giây sau, phẫn nộ hoá thành dung nham thiêu đốt trong lòng hắn. Hoàng Tử Đen đột nhiên cảm thấy bản thân giống như là một thằng hề, hoàn toàn bị thiếu nữ tóc vàng trước mặt đùa giỡn trong lòng bàn tay.
Hắn không biết rằng chính sự do dự của bản thân đã ép thiếu nữ trước mắt phải làm ra lựa chọn.
Hít thở sâu, đè lại núi lửa sắp phun trào trong tâm trí, Alexander Gascoigne bình tĩnh hỏi Alice:
“Đây là lựa chọn của ngươi sao?”
“Đúng vậy a~”
“Tốt. Vậy thì ta đã tốn thời gian rồi.”
Hoàng Tử Đen liếc nhìn hai thân ảnh nhỏ bé đang tàn phá thành phố ở nơi xa, hoá thành tia chớp đen biến mất.
Một lát sau, khi Seishuuin Ena cùng Sayanomiya Kaoru chật vật thoát khỏi mê cung trong lòng đất, hai vị Công Chúa Vu Nữ phát hiện công chúa Alice vậy mà đang thất thần nhìn về trung tâm của thành phố Bern.
Seishuuin Ena trực tiếp rút ra Erosion, lưỡi kiếm hoàng kim gác ngang cổ của Bạch Công Chúa.
“Ma Nữ! Ngươi định làm gì?!”