Hà Hiểu Dao liếc nhìn cô gái xinh đẹp này, cô ấy rất có lỗin, vì Hiểu Dao không biết phải nói gì nên đã lên xe của Dương Tín
"Chắc anh ta nghĩ Gia Ngôn sẽ trút giận lần nữa. Tôi ghét đều đó." Triệu Lệ Dĩnh bực bội dậm chân tại chỗ. Thẩm Gia Ngôn bước ra với một cuốn sách và nhìn Triệu Lệ Dĩnh người đang tức giận. "Làm thế nào? Tại ta à"
“Còn chưa phải là ngươi, hắn hẳn là nghĩ ngươi cũng sẽ đi, cho nên mới không đi.” Triệu Lệ Dĩnh nhếch miệng nhỏ nhắn đi tới, mang theo vài phần trách móc.
"Này, tại sao em lại thích anh ấy? Không tiền không quan trọng, không tham vọng, học kém, tự ti, nhưng nếu em thích, với tư cách là em gái, chị sẽ cố gắng hết sức để em đuổi kịp cậu ấy." "
Xe đón Thẩm Gia Ngôn đến, Triệu Lệ Dĩnh mở cửa, hai người cùng đi vào.
"Ngươi không hiểu, hắn kiêu ngạo trong xương, huống chi hắn, ngươi hiện tại có bạn trai đặc công, ta vẫn là một mình."
Triệu Lệ Dĩnh luôn có một chút thích Dương Tín Hôm nay, thấy anh ta đánh nhau tuyệt vời như thế nào, cuối cùng cô không thể không hỏi anh ta. Con gái có cái tính phù phiếm đó, nhưng cô ấy đã đánh tâm lý và không ngờ tới việc này
“Cũng tốt, nhưng mỗi lần gặp hắn ta. Tôi lại bực mình ” Thẩm Gia Ngôn bỏ sách xuống xe “Ba không biết nghĩ cái gì, bảo tôi hẹn hò với Dương Tín nhiều hơn.”
"Không! Gia Ngôn chị em chúng ta phải nói, đừng nói với tôi là cậu và Dương Tín." Triệu Lệ Dĩnh có chút lo lắng nói.
“Đừng có ngốc, sao tôi có thể thích cậu bé tội nghiệp đó, và tôi đã có bạn trai.” Thẩm Gia Ngôn lúc này đang nghĩ đến người lính đặc nhiệm, nghe được lời nói của Triệu Lệ Dĩnh, cô không khỏi liếc mắt nhìn.
“Hì hì, tốt quá.” Triệu Lệ Dĩnh mỉm cười.
...
"Tiểu Dao, tương lai ta sẽ cho ngươi đi học, có thể tiết kiệm 1 chiếc ô tô
Trên xe đạp, Hà Hiểu Dao ôm Dương Tín khiến Dương Tín cảm thấy ấm áp, kiếp trước anh chưa từng trải qua loại cảm giác như tình cảm gia đình mà không phải tình cảm gia đình.
"Được rồi, em vẫn lười đạp lên nó"
Hà Hiểu Dao nghe xong, trong lòng cũng đã nghĩ đến vui mừng rồi, nhưng ngại ngùng không dám nói ra lần nào, con gái bước lên xe đạp mà nghe người khác nói sẽ làm vỡ lớp màng đó. Hà Hiểu Dao thì đơn giản, vì vậy cô luôn có một chút sợ hãi.
“Hmm” Dương Tín cười nhẹ, không biết cô gái đang nghĩ gì, cứ thế mà đạp xe
Nhà của Dương Tín hơi xa trường học và hắn phải đi qua một số công trường xây dựng tương đối lạc hậu. Trước khi vào chỗ trống khôn có ai Thì chiếc BYD phía sau lao tới, Dương Tín nghiêng người sang một bên suýt đánh ngã
Dương Tín rất tức giận, nhưng chiếc xe rõ ràng là bắt mắt. Anh chợt nhớ ra đây là xe của Vương Thục Phi. Dương Tín dừng lại và BYD cũng dừng lại phía trước. Năm thiếu niên bước xuống xe, tất cả đều cầm trên tay. Cây gậy đánh bóng
“Hiểu Dao em đi đường vòng trở về, họ tới đây để tìm anh ” Dương Tín đưa xe cho Hà Hiểu Dao