Kim Như Ngọc nào có để ý Họa Tiên đang có phần trách thầm nàng.
Cảm nhận được nơi đây linh khí nồng đậm bậc này Kim Như Ngọc tự hận chính mình không thể ở lại tu luyện.
Từ khi chia tay Tiểu Vân đến giờ Kim Như Ngọc đã lựa chọn hoàn cảnh tốt nhất để tu luyện lại, nàng bây giờ chính là một cái kết đan kì tu tiên giả.
Tốc độ này đúng là rất nhanh a nhưng mà Kim Như Ngọc nàng cảm thấy như đặt nàng ở tiểu viện này nàng tu luyện còn nhanh gấp bội.
Kim Như Ngọc nàng không muốn công tử thấy dáng vẻ nuốt xuống ngụm nước miếng liền tranh thủ uống vào chén trà.
Chèn trà này xuống đến đây Kim Như Ngọc nàng cảm giác được đến đó.
Chợt Kim Như Ngọc nàng ánh mắt nhìn Lục Du Du, ánh mắt nàng Lục Du Du lúc này như chợt hiểu ra rất nhiều thứ.
Nàng hiểu vì sao Lục Du Du lại ở đây tu luyện mà không phải ở nơi của sư tôn nàng.
Tiểu viện này chính là một cái động thiên phúc lợi.
Vốn định nói chuyện cả một ngày nhưng mà uống vào chén trà Kim Như Ngọc nàng liền thấy nàng thật sự không ổn rồi.
Cái cảm giác này là như muốn… nếu mà làm trước mặt công tử chính là mạo phạm nhiều.
Kim Như Ngọc nàng ngay lập tức nén lại toàn bộ.
“Đã Họa Tiên danh xưng thì ta có vài bức họa này muốn nhờ Họa Tiên vị đây chỉ ra vài điểm sai sót a.” Tiểu Vân hắn mỉm cười nói sau đó đứng dậy tiến vào trong nhà.
Thời gian chỉ năm giây Tiểu Vân hắn liền tiến ra với một tay đang cầm bức họa cuộc lại.
Dù bức họa vẫn đang được cuộn lại nhưng mà nếu như có một Đại Thừa hay một người bước vào Ngộ Đạo ngồi đây liền sẽ cảm nhận được.
Xung quanh bức họa thứ mà đang phát tán ra kia chính là Đạo Vận !
Tiểu Vân cầm ra bức họa liền ngồi xuống xong đưa tới Họa Tiên.
Họa Tiên nàng chỉ gật đầu nhận lấy bức họa nhưng lại không có mở ra mà đặt xuống.
Hành động này của Họa Tiên chợt làm Tiểu Vân như cực kỳ thất vọng.
Từ khi Họa Tiên nàng bước vào đây Tiểu Vân hắn vẫn làm một chủ nhà không sai sót.
Nàng thân phận hắn cũng là buông lời hỏi trước, trà cũng là Lục Du Du rót.
Nàng không uống thì cũng thôi đi, nhưng mà không nói một lời nào ? Đây là muốn làm âm hồn dã quỷ đến thăm nhà ? Tiểu Vân hắn thân thiện có thể thân thiện thật đấy nhưng mà đó là đối với tùy người.
Như với những người không có hảo cảm một chút nào như Họa Tiên dù có đẹp đến đâu Tiểu Vân hắn cũng không để ý.
Nhưng mà không nói cũng thôi đi, Tiểu Vân hắn cũng bỏ qua một bên lựa chọn mở chủ đề trước.
Vốn tưởng hắn đưa ra bức họa nàng sẽ mở ra xem xét rồi bình phẩm một vài câu dù là chê cũng không sao, dù sao người ta Họa Tiên so với hắn mới tập tành thì khác một trời một vực.
Nhưng mà hành động đặt bức tranh xuống bàn của Họa Tiên như chạm đến giới hạn cuối cùng của Tiểu Vân.
Tiểu Vân hắn ánh mắt còn âm trầm hơn bao giờ hết.
Được rồi, người đến là khách, hắn không muốn mất lòng nhưng mà người như này liền không có lần sau.
Bên cạnh Lục Du Du như cũng cảm nhận được.
Dù thời gian cùng Tiểu Vân chung sống có ngắn nhưng công tử tính cách ra sao nàng liền rõ nhất.
Công tử hằng ngày chính là cực kỳ hiền hòa, dù cảnh giới như vậy cao nhưng vẫn lấy bình dân cuộc sống không phân biệt nàng cảnh giới thấp mà bắt làm này làm nọ.
Nàng ở tiểu viện chỉ tu luyện, ăn và tu luyện.
Những việc ở hậu viện hay nấu ăn cũng là công tử làm hết.
Dù nàng ngỏ lời làm nhưng mà công tử vẫn như cũ tranh phần.
Thế nhưng mà vị Họa Tiên này lại khiến công tử không vui ! Đây là điều cấm kị hay chính là điều những người ở tiểu viện này không muốn nhất.
Dù cho ngươi có là Họa Tiên đi chăng nữa nhưng mà khiến công tử như thế liền không thể chấp nhận được.
Kim Như Ngọc nàng cũng liền là cảm nhận được đôi chút.
Trên bàn vốn còn cười nói một chút nhưng hành động đưa bức họa diễn ra xong không khí như muốn đẩy lên cực kỳ căng thẳng.
Cả không gian như bao trùm im ắng, mà Kim Như Ngọc nàng còn cảm giác lạnh lẽo sống lưng.
Nàng dù mang tiếng cố nhân của Tiểu Vân nhưng mà nàng biết hành động ban nãy của Họa Tiên thật sự chọc đến vị này.
Tiểu Vân vị này có thể không tiếc Sinh Mệnh Linh Tuyền cứu sống nàng đó là có thể do nàng phúc hơn hoặc có thể do cái khác.
Nhưng mà Họa Tiên lần này biểu hiện chọc tức vị này thì một chén trà ở đây Họa Tiên nàng cũng khó mà uống nổi.
Kim Như Ngọc nàng như có phần trách mình vì sao lại mang vị này cùng đến.
Giờ Họa Tiên chọc giận công tử chính nàng cũng bị vạ lây.
“Du Nhi đón tiếp khách đi, ta thân thể không được khỏe liền vào trong.”
Tiểu Vân nói xong liền bước vào bên trong nhà.
Đến bức họa hắn đưa vào tay Họa Tiên hắn cũng mặc kệ.
Họa Tiên đã đụng vào nó hắn cũng không có muốn cầm lại.
Câu này này mặc dù bề mặt nói Lục Du Du ở lại đón tiếp nhưng mà không khác gì một câu trục xuất khách đang ngồi ở đây.
Kim Như Ngọc hay