Thiên Tâm cũng không mất bao lâu liền từ trong cảm ngộ tỉnh lại.
Vừa tỉnh lại Thiên Tâm liền lập tức quỳ xuống hướng Tiểu Vân hành lễ nói : “Đa tạ trí giả chỉ bảo.”
Quân Huyền hắn chỉ mỉm cười cánh tay đỡ lấy Thiên Tâm lên nói : “Không cần như thế gặp nhau là duyên ta truyền ngươi công pháp cũng không tính là gì.”
“Một chữ là thầy, nửa chữ cũng là thầy, từ nay thí chủ chính là Thiên Tâm chi sư.” Thiên Tâm vẫn liên tục khẳng định khiến Quân Huyền cũng chỉ mỉm cười không biết nói gì thêm.
Bốn người ngồi nói chuyện thêm một chút liền rời đi.
Thiên Tâm hắn đạt được tâm nguyện của mình liền trở về Vân Nha Tự còn Quân Huyền cùng hai nữ liền trở về Thăng Tiên đỉnh.
Mất thêm một ngày đường thời gian Tiểu Vân hắn liền đến Thăng Tiên Đỉnh.
Chỉ mới đứng ngoài tiểu viện nhưng Tiểu Vân và hai nữ đã nghe được tiếng nói chuyện bên trong.
Bên trong tiếng nói chuyện chính là của Tiểu Điệp, Lục Du Du cùng hai vị Thanh Tiên và Y Tiên.
Đại hắc cẩu cũng không còn giữ lấy hình dáng cục bông bữa mà trở về nguyên dạng nhanh chóng chạy xuống dùng chân mở ra cánh cổng.
Thăng Tiên Đỉnh chủ nhân cuối cùng cũng trở về.
Tiểu Vân hắn cũng không biết được một khắc khi hắn bước chân vào tiểu viện của mình cũng là lúc Thiên Linh Giới mới thật sự nhấc lên sóng gió.
Tiểu Vân hắn đi qua ma giới liền nhấc lên ma giới sóng ngầm, đi qua Yêu quốc liền nhấc lên Yêu quốc chiến tranh cùng thay đổi.
Tu tiên giới không cần hắn đi dạo quanh mà hắn chỉ cần truyền lại một hai câu công pháp cũng đã đủ khiến tu tiên giới thay đổi rất nhiều.
Tiểu Vân hắn hành động bình thường nhưng mỗi hành động đều cực kỳ kinh khủng, chỉ cần thêm vài đại động tác nữa sợ rằng có thể khiến Thiên Linh Giới đổi chủ a.
Tiểu Vân về trước tiên liền hỏi thăm tình hình Tiểu Điệp.
Hắn mặc dù đi ra ngoài nhưng vẫn không ngừng lo lắng cho nàng, Tiểu Điệp nàng tiến vào chiến trường a, nơi đó sống chết cách nhau cực gần thế nên Tiểu Vân hắn liền lo lắng cho nàng nhất.
Về đến nơi nhìn thấy nàng hắn liền không ngừng hỏi thăm.
Tiểu Điệp thấy Tiểu Vân cũng mỉm cười rạng rỡ, nàng lần này có thể mở ra một con đường máu mà trở về cũng nhờ Tiểu Vân ca rất nhiều.
Nếu không có những bảo bối của Tiểu Vân ca ở bên thân sợ rằng nàng cũng không thể bình an trở về.
Hỏi thăm một chút sau đó Kim Như Ngọc lại giới thiệu bản thân liền cùng ngồi xuống nói chuyện.
Sáu người mặc dù có cách biệt về tuổi tác, cảnh giới nhưng khi ngồi trong tiểu viện này đều thoải mái nói chuyện không một chút xa cách.
Tiểu Vân hắn liền nhân cơ hội này nấu tới một món đặc biệt, món này đương nhiên là lẩu rồi a.
Bao nhiêu ngày đi qua ma giới cùng Yêu quốc dù thích thật nhưng đồ ăn luôn không hợp khẩu vị.
Nay nhân tiện đủ người kèm thêm ai cũng mới trở về liền nấu một bữa thật ngon ăn vậy.
Nồi lẩu Tiểu Vân chọn chính là một nồi lẩu hai ngăn có ngăn cách ở giữa.
Một bên sẽ là phần nước dùng cay, một bên nước dùng liền thanh đạm.
Nồi lẩu vừa đặt lên năm nữ nhìn tới liền như cảm thấy chính mình vừa chạm tới âm dương đại đạo.
Nồi lẩu chia đôi này không khác gì một vòng tròn thái cực âm dương cả, công tử lần này muốn qua bữa ăn giúp các nàng cảm ngộ âm dương sao ?
Thiên Mị nàng như có phần nghĩ nghĩ.
Nàng là Hồ tộc, công pháp cũng thiên mạnh hơn về âm, nếu ở đây thiếu cân bằng nhất liền chính là nàng.
Chả nhẽ công tử thật chuẩn bị bữa ăn này là vì giúp nàng sao ?
Tiểu Vân hắn nào có để ý mọi người suy nghĩ, hắn đặt ra mười phần đồ ăn khác nhau lên bàn kèm theo nước chấm và rau sau đó bắt đầu nhập tiệc.
Nhìn năm nữ còn liên tục quan sát đồ ăn như cố nhìn ra thứ gì đó Tiểu Vân hắn liền phải khai đũa trước.
Trước tiên liền bỏ chút thịt vào a, sau đó lại cho thêm thứ khác.
Năm nữ cũng lần đầu ăn tới món này liền cảm giác cực kỳ lạ lẫm.
Năm nàng liền hành động có chút giống với Tiểu Vân.
Nhưng mà đến khi các nàng dùng tới đồ ăn thì liền khác.
Không nói tới độ ngon của đồ ăn vì nó đã ở đẳng cấp khác rồi chỉ cần nói tới năng lượng nó mang lại các nàng cũng khó mà miêu tả được.
Tiểu Điệp cùng Lục Du Du tham gia Vấn Thiên Chiến Trường trên người đều mang thương thế đều bị ảnh hưởng cũng đều bị tổn hại chưa hồi phục hết được.
Nhưng mà khi các nàng ăn xuống đồ ăn liền cảm giác như bản thân được nạp lại đầy đủ năng lượng vậy.
Cả người cảm giác tràn đầy sung mãn, bây giờ một đấm bình thường cũng đủ hạ bất kỳ một trúc cơ nào rồi a.
Thiên Mị thì liền khỏi cần nói gì thêm.
Nàng tham gia một chiến ở Hoàng Thiên Tông hao tổn trên thân cũng không hề ít, bản thân trở về Hồ tộc cũng chưa kịp nghỉ ngơi bao lâu liền đã phải trở về Thăng Tiên Đỉnh.
Nàng sức lực, năng lượng đều thật sự như cạn kiệt.
Thế nhưng mà khi ăn vào nàng cảm giác đây thật sự là mỹ vị nhân gian.
Ở Hồ tộc mặc dù được hầu hạ đồ ăn nhưng cảm giác không ngon nàng liền tích cốc bế quan tu luyện.
Nhưng mà khi trở về Thăng Tiên đỉnh của công tử lại hoàn toàn khác.
Trở về nơi đây nàng không có cách nào từ chối đồ ăn của công tử được.
Đến nước trà công tử pha ra cũng đã ở một cấp bậc rồi.
Công tử thật sự luôn