Ba phương thế lực trở về, Tiểu Điệp trở về cũng không tại Đại Nam Hoàng Triều nghỉ ngơi mà lập tức tới Thăng Tiên Đỉnh.
Thất Đại Cấm Địa càng lúc càng bành chướng, như Tiểu Vân ca còn không ra tay sợ rằng càng để Thất Đại Cấm Địa ngang ngược hơn.
Mà tại Thăng Tiên Đỉnh bấy giờ, Tiểu Vân hắn đã nằm trên chiếc giường tre quen thuộc, mắt đeo lấy kính râm bảo hộ, trên đầu có chiếc ô lớn che đi ánh nắng.
Bên cạnh chính là một trái dừa được cắm sẵn ống hút, cạnh trái dừa chính là cần cầu đang hướng thẳng xuống ao cá chờ thành quả.
Không sai, Tiểu Vân hắn thuận lợi đạt tới cấp độ 1000 sau đó đi tới sa mạc kia và trở về tiểu viện một cách bình an.
Nhìn hậu viện một góc vườn có mấy tiểu sinh vật Tiểu Vân hắn chỉ mỉm cười.
Không hổ là Kỳ Lân một tộc a hắn nói nhẹ liền không nghe phải đợi đánh một trận mới có thể thu phục được.
Mà thu phục xong Kỳ Lân Tộc sa mạc cũng tự động đóng lại không thể tiến vào thêm.
Hình phạt của nhiệm vụ hằng ngày cũng biến mất không còn.
Giờ đây nhiệm vụ hằng ngày đơn giản để Tiểu Vân tự thực hiện mà thôi, không có ban thưởng cũng lại không có hình phạt.
Nhưng mà Tiểu Vân hắn nghĩ lại cảnh thu phục xong Kỳ Lân Tộc đột nhiên mở ra được một chiêu thức cấp S mà không khỏi mỉm cười.
Chiêu thức này chính là kỹ năng cực kỳ đáng sợ a.
Dù để đang trang bức hay thể hiện sức mạnh của bản thân thì đều được cả.
Tương tự với giết người bằng một ý niệm, chiêu thức này hạ sát còn có phần nhanh hơn nhiều lần.
Mà chiêu thức này có một cái tên cũng thật là trang bức người a.
Tử Lệnh Từ Thiên Đàng!
Có được chiêu thức này Tiểu Vân hắn cũng thử sử dụng lên một quái vật trong sa mạc.
Lập tức quái vật đó ngã xuống, thân thể vẫn như cũ nguyên vẹn nhưng sinh mệnh khí tức đã không còn.
Chiêu thức đã như thế đáng sợ nhưng còn một thứ đáng sợ hơn nữa a.
Chính là mana để dùng các chiêu thức.
Từ khi đột phá lên cấp độ 1000 mana hay máu đều biến thành dấu ???.
Mà khi Tiểu Vân hắn dùng chiêu thức kia mana không có thụt giảm hay gì cả.
Như thế đồng nghĩa với một việc, Tiểu Vân hắn có thể sử dụng chiêu thức kia để tùy ý mạt sát a.
Đương nhiên là Tiểu Vân hắn cũng không phải kẻ máu lạnh giết người không chớp mắt.
Hắn càng sẽ không dùng chiêu thức linh tinh giết người vô tội đâu a.
Nhưng mà lên tới đây Tiểu Vân hắn như thấy mình càng là bá đạo thêm nhiều phần a.
Mà giờ cấp độ 1000 cũng đã đạt được, cũng đến lúc du hí Thiên Linh Giới này rồi.
Mà Tiểu Vân vừa dứt khỏi suy nghĩ cũng là lúc bên ngoài cổng tiểu viện mang lên tiếng mở cửa.
Tiểu Vân hắn nhíu mày một chút, sau đó liền giãn ra.
Nguyên lai là Tiểu Điệp đến a.
Nhưng mà Tiểu Vân sắc mặt cũng không một chút vui vẻ nào.
Tiểu Vân hắn cảm nhận được khí tức của Tiểu Điệp có phần khác lạ, so với khi gặp ở Đại Nam Hoàng Triều thì Tiểu Điệp rõ ràng yếu đi rất nhiều a, đây là đang bị thương sao ?
Không chậm trễ, Tiểu Vân hắn dừng lại câu cá đi ra ngoài.
Tiểu Điệp vừa tiến vào trong liền cũng là lúc Tiểu Vân từ hậu viện đi ra.
Nhìn lấy Tiểu Vân Tiểu Điệp liền mỉm cười lên tiếng : “Tiểu Vân ca.”
Tiểu Vân hắn sắc mặt không đổi chỉ gật đầu sau đó hỏi : “Tiểu Điệp, là ai làm muội bị thương ?”
Tiểu Vân hắn một đường thăng cấp đến bây giờ ngoài mục đích du hí cuộc đời chính là bảo vệ Tiểu Điệp a.
Thế mà bây giờ có người dưới mí mắt của hắn làm Tiểu Điệp bị thương ? Đây là thật sự chán sống rồi đó a.
Tiểu Điệp còn chưa kịp nói tới Tiểu Vân liền đã bị Tiểu Vân nhận ra khiến nàng đột nhiên có chút ấm áp, chuyện nàng bị thương nếu không phải cảnh giới cao hoặc là người quen thuộc khí tức của nàng đều không thể nào biết được.
Giống như Đại Nam Hoàng Triều người cũng chỉ có sư tôn nàng nhận ra nàng bị thương mà thôi.
Mà sư tôn Tiểu Điệp còn tốn thời gian một chút mới nhìn ra nàng bị thương, thế nhưng mà Tiểu Vân