Quay trở lại với dãy núi kia, Tiểu Vân hắn lần này ra ngoài không làm gì khác chỉ là muốn thử chính mình thiện xạ.
Mặc dù qua những lần mở cách cổng, những lần đánh boss, hắn cũng có sử dụng tới cung tên nhưng mà cảm giác đi thử săn bắn vẫn là khác lạ.
Tiểu Vân hắn săn bắn đại hắc cẩu thu thập chiến lợi phẩm.
Cứ một chủ một cẩu một đường tiêu dao tại dãy núi này.
Nhưng mà Tiểu Vân hắn nào có ngờ tới đại hắc cẩu một lần đi nhặt chiến lợi phẩm mười lăm phút đồng hồ chưa quay về.
Vốn tưởng đại hắc cẩu sập bẫy hay gì nhưng nào có phải đâu a.
Đại hắc cẩu không những quay về bình an mà còn kéo kéo hắn ống quần đi tới nơi khác.
Hết cách Tiểu Vân hắn liền đi theo đại hắc cẩu chỉ dẫn.
Cuối cùng hắn không ngờ tới đại hắc cẩu lần này mất tích lâu như thế hóa ra là do nó tìm thấy một cô gái nằm ngất ở nơi đây.
Nếu đây là ở trong tiểu thuyết Tây Du Ký Tiểu Vân hắn liền sẽ có cảm giác nàng chính là một yêu cuối.
Dù sao trong mấy tiểu thuyết kia yêu quái nào cũng dung mạo tuyệt trần xong lại xuất hiện đột ngột trong dừng.
Nhưng đáng tiếc đây là tiểu thuyết của hắn a, chưa nói tới cô gái này lại còn đang ngất ở đây thì có thể làm gì hắn ?
Tiểu Vân hắn bước chân không nhanh không chậm đi tới nơi quan sát.
Đồi núi còn chập chùng như vậy là chưa có chết.
Vì lòng nhân từ trong người Tiểu Vân hắn liền bế lấy nàng trở về.
Tiện tay xé rách lấy hư không Tiểu Vân hắn liền bế lấy nàng bước qua trở về tiểu viện quen thuộc.
Tiểu Vân hắc bị nàng che mất tầm mắt mới không nhìn thấy được đại hắc cẩu gương mặt bây giờ.
Đại hắc cẩu gương mặt bây giờ đúng là kiểu : “Mặc dù quên đi nhặt thú săn bắn kia làm bữa tối cho chủ nhân nhưng mà cẩu gia ta lại kiếm được bữa tối khác cho chủ nhân a.”
Tự cười hắc hắc một mình đại hắc cẩu liền nhanh chân đi theo Tiểu Vân trở về.
Tiểu Vân hắn cùng đại hắc cẩu trở về liền nhanh chóng cứu người.
Cô nương này nhìn từ bên ngoài cũng không có dấu hiệu thụ thương quá nặng.
Gương mặt cũng chưa từng biểu hiện đau đớn một chút nào.
Nếu theo Tiểu Vân hắn suy đoán, cô nương này ngất đi vì lí do quá kiệt sức mà thôi.
Một cô gái đi vào rừng đi loanh quanh không tìm được lối ra ngất vì kiệt sức cũng không phải chuyện hiếm gặp.
Tiểu Vân đưa nàng về lại cho nàng nằm ở phòng Tiểu Điệp nghỉ ngơi rồi đi ra.
Mặc dù hôm nay đi săn chưa kiếm được nhiều nhưng Tiểu Vân hắn cũng đạt được chính mình mong muốn.
Xem ra tay nghề bách phát bách trúng của hắn là thật chứ không phải do chiêu thức của hệ thống góp phần nhiều vào tay nghề này.
Dù không muốn cười tự tin vì điều này nhưng Tiểu Vân hắn vẫn là không nhịn được.
Ở trong cái thế giới võ giả đánh nhau ầm ầm này cuối cùng hắn cũng tìm tới cho mình một thứ hắn kỹ năng tốt.
Tiểu Vân hắn cảm giác chính mình trở thành Anh Hùng Xạ Điêu một ngày sẽ không xa.
Nhưng mà trước hết là phải có cái gọi là võ thuật và nội lực.
Nghĩ nghĩ Tiểu Vân hắn liền không gian hệ thống tìm lấy một đôi cung tên có lực lượng lớn.
Dẫu sao a, chính hắn không có nội lực sức bắn bình thường kết hợp với cung tên bình thường có thể săn giết thú trong dãy núi kia.
Nhưng mà nếu gặp nguy hiểm hơn thì làm sao a ?
Giả dụ như hắn vô tình gặp một người chặn giết, mà người đó lại là võ giả mang công lực thì Tiểu Vân hắn bắn cung tên bình thường chả phải như muỗi đốt vào sắt.
Quyết định Tiểu Vân hắn phải tìm cung tên của hệ thống có lực thật lớn, lớn đến mức hắn người phàm cũng có thể bảo vệ chính mình.
Theo Tiểu Vân suy nghĩ hệ thống trước tiên hiện tới ba khung hình.
Khung hình thứ nhất chính là thông tin của Tiểu Vân.
Kí chủ : Trần Vân Cấp 582
Nghề : kiếm tu, sát thủ… Mệt mỏi : 0
Danh hiệu : kẻ săn thú, người chiếm lĩnh căn mộ, công đức chi vương, kì vương, bách phát bách trúng, chủ nhân tam đại tộc hồng hoang,…
Kinh nghiệm : 7340
Máu : 6990/6990
Mana : 7220/7200
Chủng tộc : Không xác định…???
Sức mạnh : 1540 Thông minh : 230
Phản xạ : 1614