Tiểu Vân hắn trở về căn phòng thấy Tiểu Điệp vẫn hăng say tu luyện cũng không có đánh thức nàng mà để đồ ăn xuống bàn rồi cũng thử bắt đầu tu luyện.
Ngũ Khí Triều Nguyên quyển công pháp dần được mở ra.
Tiểu Vân hắn bắt đầu đọc từng chữ trong quyển công pháp này.
Bắt đầu từ trang giới thiệu Tiểu Vân hắn chưa từng bỏ xót một chỗ nào.
Ngũ Khí Triều Nguyên quyển này theo Tiểu Vân hắn đọc hắn cũng có một chút hiểu.
Hóa ra là do cách tu luyện thật sự khác biệt, tu tiên giả bình thường có linh căn thì sẽ cảm nhận linh khí.
Nhưng mà nhiều người vì lí do nào đó mà không có linh căn liền phải bắt đầu từ chữ khí.
Tiểu Vân hắn cũng theo quyển công pháp này hướng dẫn bắt đầu tu luyện.
Tiểu Vân hắn ngồi xếp bằng trên giường, đôi mắt nhắm lại bắt đầu đọc theo quyển công pháp.
Theo Tiểu Vân hắn bắt đầu dẫn khí nhập thể tu luyện cả nơi đây linh lực như bị một lỗ đen cuốn lấy bắt đầu bị hút.
Mới đầu còn nhẹ nhàng không ai để ý, nếu có người để ý cũng sẽ chỉ thấy như chỉ là một lão quái nào đó tu luyện mà thôi.
Nhưng mà theo Tiểu Vân hắn càng lúc càng chuyên tâm tu luyện linh khí nơi đây thật sự bị hút mạnh mẽ.
Linh khí nơi đây vốn được tụ linh đại trận bổ sung cực kỳ đầy đủ thậm chí là dư thừa.
Dù sao các lão quái cũng chưa có tới chưa có đại lâu này nên không người nào có thể tu luyện một lần vơi đi linh khí ngay lập tức được.
Nhưng mà nếu không có Tiểu Vân hắn thử dùng công pháp này thì linh khí sẽ thật không bị voi đi chút nào.
Theo Tiểu Vân dẫn dắt nơi đây linh khí như đổ dồn toàn bộ vào một căn phòng này.
Linh khí ập đến bất ngờ khiến Tiểu Điệp nàng đang tu luyện cũng phải choàng tỉnh dậy.
Tiểu Điệp nàng vừa tỉnh dậy liền thấy sư phụ lập tức nhắc nhở : “Còn không mau tu luyện đi.”
Tiểu Điệp nàng nhìn xung quanh linh khí ngỡ ngàng hỏi : “Đây là...”
“Là ngươi ca ca dùng đại thần thông kéo linh khí tới nơi này.
Nhân cơ hội này tu luyện đi.” Sư tôn Tiểu Điệp chỉ đơn giản giải thích một câu liền đã khiến Tiểu Điệp hiểu rõ.
Tiểu Điệp nàng nhìn sang Tiểu Vân với ánh mắt cực kỳ hạnh phúc.
Vẫn là Tiểu Vân ca ca tốt, từ lúc nàng là võ giả đã tận lực giúp đỡ.
Đến nay nàng chưa nói mình đã bước lên tu tiên giả nhưng Tiểu Vân ca vẫn biết mà còn âm thầm giúp đỡ như vậy.
Tiểu Điệp nàng cười cười rồi liền nhanh chóng tu luyện.
Sư tôn nàng cũng không có rảnh rỗi chút nào.
Vì Tiểu Vân hắn kéo quá nhiều linh khí tới một lúc khiến linh khí bắt đầu tạo thành những giọt linh tuyền tinh khiết.
Linh tuyền này nếu hấp thụ vào tác dụng so với linh khí đơn thuần còn gấp bội.
Cũng vì thế sư tôn Tiểu Điệp liền hiện thân dùng lấy linh tuyền này cho Tiểu Điệp và chính nàng.
Nếu Tiểu Vân hắn nghe được cuộc đối thoại ban nãy hắn cũng không biết nên khóc hay cười nữa.
Rõ ràng là hắn muốn tu luyện nhưng cuối cùng hắn lại không tu luyện nổi.
Theo quyển công pháp này bắt đầu tụ khí sẽ dần cảm nhận được chút gì đó.
Nhưng Tiểu Vân hắn nhắm mắt yên lặng cảm nhận nãy giờ hoàn toàn không thấy được một thứ gì.
Hết cách a! Người ta bảo tu tiên là phải kiên trì không từ bỏ.
Tiểu Vân hắn liền tiếp tục tu luyện.
Tiểu Vân với Tiểu Điệp ở bên trong tu luyện nhưng bên ngoài lại là một mảng hỗn loạn.
Vốn là đang nghỉ ngơi Thanh Long sứ giả cũng bị động tĩnh này đánh thức.
Bên ngoài, những người đang xem kịch nơi đây đều chứng kiến một màn khó quên.
Cả một bầu trời tòa đại lâu này vốn được tụ linh đại trận bao phủ nay lại tạo thành một hình lốc xoáy linh khí.
Mà lốc xoáy linh khí này càng lúc là càng lớn.
Những tu tiên giả ở đây ai cũng cảm nhận được sự linh khí nơi đây đang vơi dần đi rõ ràng.
Người người nhìn nhau đều không biết nói sao, bọn hắn còn đang không hiểu chuyện gì đang diễn ra.
“Như này là như nào a ?”
“Linh khí vì sao lại đột nhiên bạo động vơi dần đi như vậy ?”
“Chuyện gì đây a ?”
...
Rất nhiều câu hỏi được đặt ra nhưng đều không có ai trả lời được vấn đề này như nào.
Diễn kịch đoàn cũng phải ngập tức dừng lại