Liễu Dư nghĩ tới nghĩ lui, cũng chỉ có viên ngọc ký ức kia.
Natasi gật đầu:“Đúng vậy, chị Belia, chị buông tha cho Chíp Chíp, được không? Nó thật sự không phải cố ý.
”Liễu Dư đôi mắt cong thành một hình trăng non, đôi mắt màu xanh thẳm kia ôn nhu như biển rộng:“Có thể a, đương nhiên không thành vấn đề.
”Thiếu nữ cong lưng, đem người cúi xuống, khóe môi cong tà ác lại mê người:“Natasi, đem Chíp Chíp tặng cho ta, ta chưa bao giờ tổn thương đồ của mình.
”Gương mặt Natasi tươi cười cứng lại rồi:“Chị …… Belia?”“Như thế nào, không chịu? Hay là em cảm thấy, chị Belia…… có thể nói không giữ lời?”“Không,” Natasi rũ đôi mắt, hai ngón chân nhỏ bất an mà cuộn lại, “Chíp Chíp sẽ không nguyện ý, nó chỉ ăn đồ ta cho.
”“Kia nếu nó nguyện ý thì sao?”“Thì em liền, liền đưa cho chị.
”Chỉ một lát sau, Liễu Dư mang theo chim sẻ trở về phòng.
Natasi cắn môi nhìn, nghĩ thầm: Vì cái gì, Chíp Chíp không phải thích ta nhất sao? Chị Belia rõ ràng có được nhiều như vậy, vì cái gì còn muốn tới đoạt cùng cô một kẻ đáng thương chứ?“Louis.
”Natasi để chân trần, hướng trên gác mái đi, cô ấy đi trong bóng đêm.
Một người