Nhịp tim bắt đầu biến nhanh, cô hỏi chính mình:Cô chỉ muốn lấy 60 điểm kia sao?Sau khi nhìn thấy sự thần kỳ của sức mạnh siêu nhiên, cô còn nguyện ý làm người bình thường sao?“Chíp chíp!”“Chíp chíp!”“Chíp chíp Chíp chíp!”Lồng chim truyền ra một trận hót vang.
Liễu Dư lúc này mới nhớ tới chim sẻ vẫn luôn ở bên cạnh giả chết.
Con chim này rõ ràng biết công tước bóng đêm lẻn vào, lại vẫn cứ lựa chọn mở một mắt nhắm một mắt, thậm chí khi cô gặp nguy hiểm, cũng không nghĩ tới dùng thần lực giúp cô giải vây; thật sự hổ thẹn với thần Quang Minh.
Có thể nghĩ đến, bất quá là một viên ngọc lưu ly, con chim này có thể vứt bỏ Natasi cứu nó nuôi nó, chạy tới ăn bắp trong tay cô, cũng không phải thứ tốt lành gì.
Bất bình mới dâng lên, lập tức không còn.
Liễu Dư chậm rì rì mà xuống giường, lê dép đi đốt đèn.
Đèn đem toàn bộ phòng đều chiếu đến sáng lên, cong lưng đi, chọc chọc con chim trong lồng sắt:“Mày tên Chíp Chíp?”Chim sẻ: “Chíp chíp.
”“Ta không thích chim của ta gọi tên người khác đặt……” Liễu Dư lầu bầu, “Về sau mày tên Spotted đi.
”Chim sse: “Chíp chíp.
”Liễu Dư: “Spotted.
”Chim sẻ: “Chíp chíp.
”Liễu Dư: “Spotted.
”Chim sẻ: “Spotted.
”Liễu Dư:……Quả nhiên là đồ không có chí khí.
Spotted phành phạch cánh, hướng cô làm ra một biểu