Mắt Chu Nguyệt ngân ngấn nước: “Đa tạ chưởng quầy tỷ tỷ!”Trương bá cũng khom lưng cảm tạ.
Lục Kiến Vi nói: “Các ngươi đã là tiểu nhị khách đi3m, về sau sẽ ở phòng tiểu nhị tại lầu môt, bây giờ thì tự đi đun nước tắm rửa, thay quần áo sạch sẽ đi.
”Hai người vội vàng đồng ý.
Lục Kiến Vi trở lại sau quầy, chống cằm ưu sầu: “Nuôi thêm hai miệng ăn chỉ sợ vật dụng cá nhân của ta không đủ dùng.
”“Bọn họ rõ ràng là muốn nhờ khách đi3m bảo hộ.
” Hệ thống hỏi: “Tại sao ngươi lại đồng ý giúp?”Lục Kiến Vi: “Lao động đưa tới cửa không cần thì phí, huống hồ một võ giả cấp bốn có thể dễ dàng trộm đồ từ nhà phú hộ, hắn lại không làm mà đi đến đây, có thể thấy được phẩm chất không tồi.
”“Ngươi không phải sợ phiền phức sao?”Lục Kiến Vi: “Ta sợ phiền phức, phiền phức chưa chắc đã không tìm ta.
Ít nhất trước khi gặp phiền phức thì khách đi3m sẽ có võ sư cấp bốn tọa trấn.
”Bọn họ vì lợi ích bản thân, đều là cáo mượn oai hùm, chẳng qua khách đi3m chỉ là hổ giấy.
Trương bá và Chu Nguyệt rửa mặt xong quay lại đại đường ánh nến chói lọi, trên bàn đã chuẩn bị sẵn hai tô mì khói bốc nghi ngút.
“Đây là bữa tối, hôm nay không cần các ngươi trả tiền.
” Thanh âm ôn nhu của Lục Kiến Vi từ sau quầy truyền đến.
Chu Nguyệt vẫn ăn mặc như thiếu nữ, cất giọng lanh lảnh: “Đa tạ chưởng quầy tỷ tỷ!”“Đa tạ chưởng quầy.
” Trương bá mặc vải bố màu xám, trịnh trọng cúi người.
Lục Kiến Vi khẽ cười nói: “Khách đi3m kinh doanh ế ẩm, ngày thường không có việc gì thì đi dọn dẹp, xách nước.
Các ngươi có biết nấu ăn không?”Hai người đồng loạt lắc đầu.
“Sau này mỗi ngày ba bữa các ngươi phải xuống bếp giúp ta.
” Lục Kiến Vi không nuôi người nhàn rỗi: “Còn việc mua sắm thì giao cho Trương bá.
”Chu Nguyệt ăn ngấu nghiến, được hơn nửa tô mì dạ dày mới bắt đầu ấm áp, cả người như sống lại, hắn ngẩng đầu đáp: “Chưởng quầy tỷ tỷ yên tâm, ta nhất định nỗ lực làm việc!”Trương bá nhanh chóng thích ứng thân phận tiểu nhị, hỏi: “Chưởng quầy muốn vào thành mua hàng hóa sao? Cần mua gì có viết ra danh sách chưa?”“Mua nguyên liệu nấu ăn thông thường thôi.
”Trương bá nghĩ ngợi một lúc bèn đề nghị: “Nếu chỉ là thức ăn thì bên ngoài