“Còn may con và A Quý chạy nhanh, bằng không đã bị hắc đi3m làm thành bánh bao nhân thịt!” Tiết Quan Hà lòng còn sợ hãi.
Tiết lão gia cả kinh nhảy dựng lên, vội hỏi sao lại thế này.
Tiết Quan Hà cẩn thận kể lại đầu đuôi câu chuyện, miêu tả phải nói là vô cùng mạo hiểm k1ch thích, còn đem mình đắp nặn thành một thiếu niên lang trí dũng song toàn.
“……”Tiết lão gia vuốt râu, trầm ngâm nói: “Nếu thật sự là hắc đi3m, còn là hắc đi3m có võ giả tọa trấn thì tại sao ngươi và A Quý lại có thể dễ dàng chạy trốn?”“Ra giá mắc như vậy sao có thể không phải hắc đi3m!”Tiết lão gia nói: “Món ăn chiêu bài ở tửu lầu nhà chúng ta cũng đã mười lượng bạc, nói như vậy cũng là hắc đi3m sao?”“Sao mà giống nhau được? Món chiêu bài đó tốn bao nhiêu nguyên liệu quý hiếm, tiền vốn vốn dĩ cao, bán mười lượng đã xem như phúc hậu rồi!” Tiết Quan Hà không phục.
Tiết lão gia hạ giọng: “Vậy ngươi nói, dùng võ giả làm tiểu nhị và chưởng quầy, khách đi3m này có phải là độc nhất vô nhị ở chỗ chúng ta hay không? Tiền tài bồi dưỡng võ giả nhiều hơn nguyên liệu món ăn kia bao nhiêu ngươi cứ nghĩ thử xem.
Nếu hưởng thụ võ giả hầu hạ, ngươi có cảm giác gì?”Tiết Quan Hà không ngừng chớp mắt.
Cảm giác đó nhất định là rất sảng khoái!Võ giả ngày thường cao cao tại thượng, uy phong lẫm liệt lại hạ mình làm người hầu cho bá tánh tầm thường như hắn, cho dù giá cả có cao hơn chút thì có làm sao?Tiết Quan Hà nháy mắt cảm thấy bản thân là đồ đại ngốc.
“”Hay là con lại đi tới đó xem thử?”Tiết lão gia ngăn hắn lại: “Cứ từ từ, ta gọi người của huyện nha đi hỏi thử.
”Nếu là hắc đi3m do khách nhân giang hồ mở, thông thường sẽ không đi quan phủ đăng ký.
Thế nhưng không lâu sau người hầu tiến vào bẩm báo: “Lão gia, bộ phận đăng ký huyện nha xác nhận trong sổ sách thật sự có Bát Phương khách đi3m, chủ nhân khách đi3m họ Lục, là một nữ tử.
”Phụ tử Tiết gia đồng thời thở phào nhẹ nhõm, vậy chắc hẳn không phải là hắc đi3m.
Tiết Quan Hà lại ảo não: “Con đã nói ở trọ, sau lại nói không trọ, Lục chưởng quầy sẽ không cho rằng con cố ý đùa bỡn nàng chứ?”Võ giả cũng không phải người bọn họ có thể đắc tội.
Tiết lão gia ôn tồn nói: “Việc này quả thật là con làm không thỏa đáng, như vậy đi, con lập tức