“Ba ngàn lượng này là phí nhập học một năm, nếu còn có yêu cầu cứ việc vào thành thông báo một tiếng.
” Tiết Bình Sơn ôm quyền nói: “Ngày sau khuyển tử đành phải làm phiền Lục chưởng quầy coi sóc.
”Lục Kiến Vi nhận lấy lễ vật: “Tiết lão bản khách sáo rồi.
”“Lục chưởng quầy, ta có thể nói vài câu với khuyển tử được không?”“Xin cứ tự nhiên.
”Phụ tử Tiết gia chạy ra ngoài khách đi3m.
“Cha muốn nói gì sao?”Tiết Bình Sơn nhìn chằm chằm nhi tử hồi lâu, một đêm không gặp tinh thần nhi tử so với trước kia dường như có thay đổi cực lớn.
“Quan Hà, Lục chưởng quầy có nói khi nào thì dạy con công phu không?”Tiết Quan Hà mặt đầy hưng phấn: “Hôm qua chưởng quầy đã dạy rồi, nàng tặng con một quyển tâm pháp và một bộ chưởng pháp cho con luyện thử.
”“Thật sao?!” Tiết Bình Sơn quả thực có chút khó tin: “Thật sự dạy con tâm pháp?”Mọi người đều biết tâm pháp mới là căn cơ võ học, nếu không có tâm pháp thì tu luyện không ra nội lực, võ kỹ tinh diệu cách mấy cũng sẽ trở thành phế phẩm.
“Ừm!” Tiết Quan Hà kề sát vào bên tai cha hắn: “Cha, tối qua con đã luyện cả một đêm, cảm giác sắp lĩnh ngộ được rồi, chắc là không lâu sau sẽ luyện ra được nội tức.
”“Nhanh như vậy!”“Con cảm thấy là chưởng quầy dựa vào căn cốt chọn cho con một quyển tâm pháp phù hợp, cho nên mới luyện được nhanh như vậy.
”Tiết Bình Sơn vui mừng: “Quan Hà, Tiết gia chúng ta lần này đúng là gặp đại vận, Lục chưởng quầy là khách nhân giang hồ hiền lành hào phóng nhất ta từng gặp, sau này con phải tận tâm tận lực với ngài.
”“Cha yên tâm, con sẽ làm vậy!”Phụ tử hai người lại nói chuyện phiếm vài câu, Tiết Bình Sơn cảm thấy hài lòng, chào từ biệt rời đi.
Khoảng thời gian tiếp theo khách đi3m khôi phục yên bình như trước.
Có thêm người, phân công tiểu nhị càng rõ ràng.
Trương bá phụ trách mua hàng và xử lý chuyện vặt trong khách đi3m, Chu Nguyệt phụ trách quét tước, Tiết Quan Hà gánh trọng trách một ngày ba bữa.
“Tiết ca, sáng nay ăn gì?” Chu Nguyệt xách theo một xô nước rót vào lu.
Tiết Quan Hà phấn chấn nói: “Có cháo thịt nạc, bánh rán hành và mấy dĩa dưa muối, thế nào?”“Ôi ngon quá!”Mấy ngày trước ăn bánh rán hành Chu Nguyệt còn nhớ mãi không quên.
Thấy Tiết Quan Hà hôm nay khác thường, Chu Nguyệt không khỏi cười hỏi: “Có phải tối qua ngươi luyện ra được nội