Biên: Lap Tran----Sáng sớm ngày thứ hai, trong đại trạch Trương gia.Trương Nhược Lan trang điểm chỉn chu, cầm theo một tấm gương đồng nhỏ, lúc này kiệu đã được chuẩn bị.Ngồi vào trong kiệu, lòng nàng có chút khẩn trương.Trước kia nàng chỉ kết giao một chút thanh niên có tiềm lực để đầu tư, thành không thành cũng không quá quan trọng.Nhưng chuyện hôm nay có quan hệ đến sự tồn vong của Trương gia.Phụ thân còn đặt mua thêm một bộ trang sức cho nàng ngay trong đêm, rõ ràng gia tộc cực kỳ coi trọng chuyện này.Cho nên không thể không khẩn trương.Kiệu vừa được nâng lên, nàng không nhịn được mà lấy gương đồng mang theo ra.Nhìn bản thân xinh đẹp động lòng người trong kính, lòng nàng thả lỏng không ít.Tiếp đến nàng nhìn về phía hộp quà cạnh dùng tơ lụa bọc kỹ bên cạnh.Trong hộp quà, ngoại trừ có ngân phiếu năm mươi lượng thì còn có một thanh đoản đao huyền thiết, giá trị cũng khoảng năm mươi lượng.Một đường chủ tân nhiệm của bang phái mà thôi, nàng trực tiếp đưa tới lễ vật trị giá một trăm lạng bạc.Diện mạo xinh đẹp cùng lễ vật long trọng khiến cho nàng có thêm lòng tin, hoàn toàn bình tĩnh lại.Khôi phục tâm tình, nàng lại bắt đầu chờ mong.Nói thật, sau một thời gian ngắn qua lại với La Hùng, nàng phát hiện này người vô cùng thô bạo, trong lòng liền muốn cách xa.Nhưng e ngại gia tộc không đồng ý cho nên nàng cũng chỉ có thể miễn cưỡng tiếp tục qua lại.Nhưng không nghĩ tới La Hùng đột nhiên bị trọng thương, Thiên Lang bang bên này lại có thanh niên tài tuấn xuất hiện.Chuyện này đối với nàng mà nói là một cơ hội tốt để thoát khỏi La Hùng.Nghe nói đường chủ tân nhiệm này còn có nhân phẩm rất tốt.
.
.
Là một ứng viên thích hợp cho vị trí hôn phi hơn La Hùng..
.
.Mang theo chờ mong, kiệu Trương Nhược Lan đi đến phố Đính Kim.Sau khoảng nửa khắc đồng hồ, kiệu dừng lại trước cống Lang Nha đường.Trương Nhược Lan chậm rãi xuống kiệu, mỗi một động tác đều vô cùng nhẹ nhàng.Có hai tên thủ vệ đang đứng gác cổng.Nàng có thể cảm nhận được ánh mắt hai tên thủ vệ sáng rực lên khi nhìn thấy nàng, điều này khiến nàng càng thêm lòng tin.Kiệu phu Trương gia đi tới trước mặt hai tên thủ vệ rồi chào hỏi."Hai vị huynh đệ, nghe nói Lang Nha đường có đường chủ mới, Trương gia tới để chúc mừng, xin giúp thông truyền một tiếng.""Được rồi!"Thủ vệ là Đỗ Bằng, hắn cười hắc hắc sau đó bước nhanh vào trong đường khẩu..
.
.Một bên khác.Trong Lang Nha đường, Trần Triệt đang ngồi đối diện, trò chuyện với một nữ tử yểu điệu mặc quần lục.Nữ tử này tên Lâm Uyển, là trưởng tôn nữ của Lâm gia, một gia tộc đỉnh cấp ở Thạch Hỏa thành, năm nay mười chín tuổi, chưa có hôn phối.Nàng không chỉ đưa hậu lễ tới mà còn mơ hồ biểu đạt ý muốn kết thân.Trần Triệt tâm tình có chút phức tạp.Có cần thiết hay không?Không phải chỉ là Tế Thế minh sắp vào thành sao?Trong một canh giờ buổi sáng, đã có hơn bảy tám tiểu thư gia tộc giàu có muốn kết thân với hắn.Bây giờ còn có thêm một nàng có trọng lượnh như Lâm Uyển."Trần đường chủ! Ngươỉ phải suy nghĩ cho kỹ! Nếu ngươi có thể cưới tiểu thư nhà ta, Lâm gia nguyện ý xuất ra ba gian tiệm thuốc làm của hồi môn!Tiệm thuốc nha! Ta nghe nói ngươi thường xuyên đến cửa hàng Lâm gia ta mua thuốc đó!Có ba gian tiệm thuốc này, về sau ngươi không lo thiếu dược liệu rồi!"Tiểu nha hoàn bên cạnh Lâm Uyển ríu rít nói.Lâm Uyển đeo mạng che mặt, nghe nói như thế thì phần gương mặt bên ngoài mạng che nhanh chóng đỏ lên, vội vàng quát: "Tiểu Hoàn, đừng muốn nói bậy!"Trần Triệt yên lặng nhìn chủ tớ hai người biểu diễn.Đừng thấy Lâm Uyển này mang mạng che mặt, một bộ da mặt rất mỏng, dễ thẹn thùng.Nhưng hắn nhìn rất rõ, mỗi lần nha hoàn kia nói gì đó to gan, Lâm Uyển đều lén nháy mắt."Thật sự là một người thú vị."Trần Triệt cảm thấy có chút buồn cười.Nói thật, hắn cũng động tâm.Lâm gia gần như lũng đoạn toàn bộ buôn bán dược liệu ở Thạch Hỏa thành.Nếu hắn cưới tiểu thư Lâm gia, về sau có khả năng không thiếu dược liệu.Diện mạo tểu thư Lâm gia này cũng rất đẹp, tính tình cũng ổn.Lấy về nhà cũng không tệ nha.Thế nhưng.
.
.Hắn biết rõ, Lâm gia muốn kết thân với hắn là vì e ngại