Biên: Lap Tran-----Hụ khụ khụ khụ khụ khụ.
.
.Trần Triệt trốn trong chăn chuyên tâm học tập Thổ Nạp pháp.Dưới trạng thái quá tải, chỉ vẻn vẹn nửa canh giờ mà hắn liền nắm giữ môn công pháp nhập môn này.Đang lúc hắn đắc chí hài lòng chuẩn bị tiếp tục tu luyện thì một trận gió phất qua, chăn mền đột nhiên bị người kéo lên.Thấy Vương Nhu nước mắt rưng rưng, vẻ mặt phức tạp, Trần Triệt có chút ngây dại.Khi phản ứng lại, hắn tranh thủ thời gian nói rõ lí do: "Mẫu thân, ta đang luyện công!"Nhưng Vương Nhu không tin hắn, nức nở nói:"Triệt Nhi, chúng ta đi đại phu, ta biết ngươi sợ vi nương lo lắng, nhưng có bệnh phải trị, tiếp tục chịu đựng không phải là biện pháp.Ngươi đừng sợ, mẫu thân còn có chút tiền.Còn Lưu A Cẩu kia, ta không tin ban ngày ban mặt hắn dám làm gì hai chúng ta!""Không phải.
.
.
Ta thật sự không có bệnh!"Trần Trạch lại giải thích một câu.Trong nhà còn bao nhiêu tiền, hắn quá rõ ràng.Mua chút chút thảo được còn được, muốn đi gặp đại phu, không phải lãng phí tiền sao?Đã đủ nghèo rồi, sao có thể để lãng phí nữa?"Ngươi đừng nói nữa.
.
.
Đứa nhỏ ngốc."Vương Nhu không ngăn được nước mắt chảy xuống.Trần Triệt im lặng, chỉ có thể tranh thủ thời gian đóng trạng thái quá tải, sau đó đi mấy vòng trong căn phòng nhỏ hẹp."Ngài xem, ta không có bị gì! Chỉ là ho khan một chút mà thôi!"Trên thực tế, có thể là bởi vì vận chuyển Thổ Nạp pháp, sau khi đóng trạng thái quá tải, hắn không chỉ không chút khó chịu, ngược lại còn cảm thấy thân thể thoải mái dị thường.Điều này khiến lòng hắn càng khát vọng võ đạo.Nếu thế giới này có lực lượng siêu phàm như tà ma, vậy luyện võ luyện đến cảnh giới cao thâm không chừng cũng có thể thu được lực lượng siêu phàm."Triệt Nhi.
.
."Vương Nhu vẫn không tin.Trần Triệt gấp đến độ vò đầu bứt tai, hận không thể móc tim móc phổi ra."Mẫu thân, ta đã qua Quỷ Môn quan một lần, sao không biết mạng nhỏ trọng yếu chứ?Ngài yên tâm, ta thật sự không có gì!Sở dĩ trốn trong chăn chính là sợ ngài suy nghĩ nhiều, không nghĩ tới.
.
.
Ngược lại làm hư."Nói đến đây, hắn gãi đầu một cái.Vương Nhu thấy Trần Triệt thành khẩn, khí sắc không tệ, lúc này mới hỏi lại: "Thật sự không có chuyện gì?"Ọc ộc ộc ộc.
.
.Trần Triệt chưa kịp trả lời thì cái bụng đã kêu trước.Nghe được tiếng bụng kêu, Vương Nhu lau nước mắt nói: "Ta đi nấu cơm cho ngươi ăn."Dứt lời nàng quay người đi về phòng bếp, Trần Triệt không nhịn được nhắc nhở: "Mẫu thân, làm nhiều hơn một chút.
.
."Trong loạn thế này, lương thực mười phần quý giá.Gia đình giống như Trần gia, nấu cơm chỉ nấu để ăn no sáu bảy phần thôi.Nhưng bây giờ Trần Triệt cảm giác rất đói.
.
.Vô cùng đói!Hắn biết là do hắn vận chuyển Thổ Nạp pháp.Thổ Nạp pháp có thể tăng cường thể chất, xét đến cùng là bởi vì trong trạng thái hô hấp, năng lượng cơ thể sẽ nhanh chóng tiêu hao, giống như không ngừng rèn luyện.Người bình thường mới vận chuyển Thổ Nạp pháp sẽ không có hiệu quả rõ ràng như vậy.Nhưng vận chuyển Thổ Nạp pháp dưới trạng thái quá tải, hiệu quả đến rất nhanh.Không nói quá chút nào, khi hai loại trạng thái chồng lên, hắn ho khan một lần, bụng liền đói một chút.Trần Triệt sờ bụng, vẻ mặt có chút xoắn xuýt.Mở ra trạng thái quá tải có thể gia tăng hiệu suất, nhưng cũng tiêu hao không biết bao nhiêu lần.Nếu như tình huống bình thường, một ngày hắn ăn ba bữa cơm.Mở ra trạng thái quá tải cả ngày, hắn phải ăn ít nhất ba mươi bữa.
.
..
.
."Triệt Nhi, tới dùng cơm đi!"Một lúc sau, bên ngoài có tiếng Vương Nhu truyền đến.Trần Triệt nghe xong nhanh chóng ra ngoài.Trên bàn gỗ trong phòng bếp có mấy cái đĩa.Ngoại trừ củ lạc xào cùng với một đĩa dưa muối thông thường còn có một bát canh thịt, canh thịt phủ một tầng váng dầu, phía dưới có bốn năm khối thịt heo.Thấy canh thịt, Trần Triệt nuốt một ngụm nước bọt.Nếu như ở kiếp trước, hắn sẽ chẳng muốn nhìn bát canh thịt này, nhưng hôm nay.
.
.
hắn cảm giác mình có thể ăn ba chén lớn.Lại đưa ánh mắt nhìn về phía cái nồi.Trong nồi không phải cháo, mà là cơm, xới được khoảng bốn bát."Đói bụng lắm sao? Mẫu thân xới cho ngươi."Vương Nhu thấy sắc mặt của nhi tử thế này, lòng buông lỏng không ít.Biểu hiện này cho thấy nhi tử không bệnh.Trần Triệt nhận lấy bát cơm Vương Nhu đưa tới, gắp một miếng thịt bỏ vào