Dịch: Lap Tran----"Hai tên khốn nạn các ngươi đang làm cái gì?"Phó bang chủ Ngô Hải tức giận chất vấn, cùng lúc đó, hắn vô thức vươn tay vén rèm cửa sổ xe ngựa.Đúng lúc này!Một cánh tay hơi trắng đột nhiên duỗi ra từ cửa sổ chộp vào cổ tay hắn.Không đợi hắn phản ứng thì một lực kéo kéo mạnh lôi hắn từ trên lưng ngựa lao vào thùng xe.Phanh phanh phanh.
.
.Sắc mặt những người bên ngoài bao gồm cả Phùng Đại Xuyên đều đều là kịch biến!Một giây sau!Ầm ầm!Thùng xe ngựa nổ tung, có ba bóng người như vải rách bắn ra.Phùng Đại Xuyên vô thức kéo ngựa lùi về phía sau.Sau khi lui lại mấy bước thì hắn mới phát hiện tấm ván gỗ còn sót lại của xe ngựa có một người đang đứng.Sắc mặt người này trắng bệch, vành mắt biến thành màu đen.Chính là Trần Triệt mà trước đó xuống giường đều phải cần người nâng.Lại nhìn ba bóng người bị ném ra ngoài, cả ba đều bị bẻ gãy cổ, đã chết đến mức không thể chết thêm lần nữa.Phùng Đại Xuyên ngồi trên lưng ngựa, có chút hốt hoảng.Cao Hùng và Cao Hổ thì không nói, chẳng qua là võ giả Đồng Bì cảnh mà thôi.Nhưng Ngô Hải lại là võ giả Thiết Cốt cảnh thật sự.
.
.Rốt cuộc chuyện này là như thế nào?"Phùng bang chủ! Hắn là cương thi sao?"Tên quản sự hoảng sợ đến mức té xuống ngựa, lộn nhào trốn phía sau Phùng Đại Xuyên.Còn phu xe thì lúc thùng xe nổ tung bị một tấm gỗ to đâm vào trên người, giờ đang nằm trên mặt đất rên rỉ..
.
."Nghĩa phụ nói là mang ta đi xem bệnh mà, sao lại muốn giết ta đây?"Trần Triệt lạnh lùng hỏi thăm."Chuyện này.
.
.
Chuyện này.
.
.
Liệt Dương thạch có tác dụng sao?"Quản sự lấy Liệt Dương thạch ra rồi nắm chặt trong lòng bàn tay, run rẩy hỏi.Phùng Đại Xuyên nhìn Trần Triệt rồi thất thần suy nghĩ, một lúc sau hắn mới xác định được chuyện gì đang xảy ra!Từ đầu đến cuối Trần Triệt không hề bị bệnh!Không chỉ không có bệnh, hắn còn là võ giả Thiết Cốt cảnh!Khó trách hắn vẫn luôn còn một hơi!Khó trách làm thế nào hắn đều không chết!Người ta không bệnh làm sao lại chết đây?.
.
."Không dùng được.
.
.
Bởi vì hắn là người, không phải tà ma."Phùng Đại Xuyên đáp."A.
.
.
Là người?"Quản sự tỏ vẻ mờ mịt.Phùng Đại Xuyên nhìn thẳng Trần Triệt, vẻ mặt vô cùng âm u."Trần Triệt, ta vốn tưởng rằng ta đã rất giỏi che giấu bản thân, nhưng ta không nghĩ tới.
.
.
Tiểu tử ngươi còn hơn một bậc!Không thể không thừa nhận, ngươi thật khiến ta thấy kinh hãi!Võ giả Thiết Cốt cảnh hai mươi tuổi!Người như ngươi dù ở Châu Phủ cũng xem như thiên tài cao cấp nhất, cần gì ẩn giấu tại một thành nhỏ như Thạch Hỏa thành mà chơi đùa với chúng ta chứ?"Trần Triệt yên lặng không nói.Thật ra hắn mới bước vào Thiết Cốt cảnh tối hôm qua.Dựa theo kế hoạch của hắn, sau khi tiếp nhận vị trí đường chủ Lang Nha đường thì hẳn là phải cần mấy tháng mới có thể bước vào Thiết Cốt cảnh.Không nghĩ đến mới qua bảy ngày mà đã xuất hiện chuyện này.Không còn cách nào khác, hắn chỉ có thể giành giật từng giây từng phút mà tu luyện.Từ mỗi ngày tu luyện sáu canh giờ biến thành mỗi ngày tu luyện mười hai canh giờ, kể từ đó thời gian bước vào Thiết Cốt cảnh lập tức rút ngắn một nửa.Rồi lại từ trạng thái quá tải biến thành trạng thái siêu quá tải, thời gian lại rút ngắn mấy lần.Tổng hợp lại mới khiến cho hắn bước vào Thiết Cốt cảnh trong tám ngày.Tám ngày này, ngoại trừ tối hôm qua thì hắn căn bản không hề ngủ.Cũng do hắn là võ giả, có thân thể cường tráng nên chịu đựng được, đổi lại là người bình thường thì e là đã sắp xuống lỗ..
.
.Ánh mắt Phùng Đại Xuyên trở nên sắc bén, tiếp tục nói: "Bây giờ nghĩ lại thì hẳn là ngươi giết Từ Phong?"Trần Triệt nghe vậy cũng không có giấu giếm, trả lời:"Hắn làm chuyện xấu lại muốn cho ta cõng nồi, ta không biện pháp nào nha? Chỉ có thể giết hắn."Phùng Đại Xuyên gật đầu, rất tán thành lý do này."Hắn rất đáng chết, vậy mà trêu chọc ngươi."Quản sự bên cạnh không muốn nghe hai người nói chuyện, sắc mặt trắng bệch nói: "Phùng bang chủ, ngươi mau giết hắn! Nếu ngươi không diệt trừ thì về sau sẽ thành họa lớn!"Phùng Đại Xuyên hít sâu một hơi, sau đó quát to, cả người như đại điêu bay lên trời phóng về phía Trần Triệt.Hắn thấy Trần Triệt giết được Ngô Hải là nhờ đánh lén.Trần Triệt còn trẻ, coi như bước vào Thiết Cốt cảnh thì cũng không bước vào bao lâu.So với Thiết Cốt cảnh sắp luyện tạng như hắn thì chắc chắn phải kém một đoạn dài.Cho nên hắn có lòng tin hạ gục Trần Triệt.Mắt thấy Phùng Đại Xuyên tới gần, Trần Triệt không nói hai lời trực tiếp tung một chưởng nghênh đón.Ầm!Hai người lăng không chạm nhau, phát ra một tiếng nổ vang.Sau đó lại là ba tiếng trầm trầm.Sau khi rơi xuống đất, hai người đều thối lui ba bước, vậy mà không phân cao thấp.Nhìn xem cánh tay tê rần ám kình, Phùng Đại Xuyên kinh ngạc!Hắn tưởng rằng Trần Triệt tu luyện những công pháp khác để bước vào Thiết Cốt cảnh.Còn lúc trước yêu cầu Điệp Lãng công chẳng qua là diễn một chút mà thôi.Nhưng hắn không ngờ Trần Triệt lại luyện Điệp Lãng công!Hắn truyền Điệp Lãng công cho Trần Triệt mới được bao lâu?Coi như lúc trước Trần Triệt nhớ kỹ bộ phận Thiết Cốt cảnh thì cũng không thể nào luyện thành nhanh thế này."Nhất định là có bí mật!"Sau khi