Dịch: Lap Tran----"Thật sự là đồ tốt!"Trần Triệt tán thưởng một câu.
Vừa rồi hắn chỉ ăn một chút mà đã cảm giác được thực lực gia tăng, nếu như ăn hết bốn viên này, hẳn là thực lực của hắn sẽ tăng thêm một đoạn dài!Không thể không nói thiên hạ to lớn, không thiếu cái lạ.
Giờ khắc này, Trần Triệt có thêm chút kính sợ đối với thế giới này.
Tuy hắn nhờ Phệ Nguyên bình mới bước vào Thiết Cốt cảnh ở tuổi hai mươi.
Nhưng nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên, chắc chắn ở đâu đó còn có võ giả Thiết Cốt cảnh trẻ hơn.
Cho nên hắn cần tiếp tục cố gắng tu luyện mới được, tuyệt đối không thể lười biếng.
"Về sau có thể mở ra trạng thái quá tải liền mở.
Còn ho khan! Mặc kệ thôi, quản người khác thấy thế nào, thực lực quan trọng nhất.
"Trần Triệt đưa ra quyết định.
Trong lòng hắn biết rõ, nếu như trước đó hắn đã giác ngộ điều này thì mấy ngày nay không cần lo lắng khẩn trương rồi!.
Sau nửa canh giờ.
Trong thư phòng của Vương Kính Minh.
Nhìn Trần Triệt phong trần mệt mỏi trở về, Vương Kính Minh cười nhạt nói: "Ra ngoài chặn người ta sao?""Đúng thế.
"Trần Triệt đàng hoàng đáp.
"Chặn được không?""Không có ai.
""Quên đi, dù nói như thế nào thì Dương gia xem như xong, ngươi có thấy thoải mái?"Vương Kính Minh cười hỏi.
"Thoải mái, đa tạ lão sư làm chủ cho học sinh.
"Trần Triệt khom người thi lễ, nói lời cảm tạ xuất phát từ nội tâm.
"Ha ha, thế nào? Người đọc sách chúng ta vẫn còn có chút bản lãnh phải không?Chỉ cần ta mở miệng, dù là đám mãng phu Tế Thế minh cũng phải cho chút mặt mũi.
"Vương Kính Minh ngạo nghễ nói.
"Lão sư thật sự lợi hại!"Trần Triệt phụ họa một câu.
Vương Kính Minh sợ Trần Triệt không biết sự lợi hại của hắn, lại bổ sung: "Ha ha, nếu như dùng đẳng cấp võ giả để tính thì ta xem như là một cao thủ Tiên Thiên cảnh.
""Lão sư không hổ là lão sư!"Trần Triệt tâng bốc một câu.
Theo tu vi võ đạo tăng lên, hắn cũng hiểu thêm về phân chia cấp độ võ giả.
Khí Huyết cảnh, Đồng Bì cảnh, Thiết Cốt cảnh, Luyện Tạng cảnh, bốn cảnh giới đều thuộc về cảnh giớ Hậu Thiên.
Một võ giả sau khi khiến khí huyết trở nên mạnh mẽ, rèn luyện làn da, cường hóa xương cốt, tôi luyện ngũ tạng lục phủ còn có một đoạn thời gian tái tạo thân thể.
Trong thời gian này, thực lực mặc dù có gia tăng nhưng không rõ ràng, bởi vì khác biệt với Luyện Tạng cảnh nên các võ giả gọi là Quy Nhất cảnh.
Nếu như tái tạo thân thể thành công thì đại biểu cho triệt để thoát khỏi thân thể Hậu Thiên, thành tựu Tiên Thiên chi thể.
Bước vào Tiên Thiên cảnh, thực lực sẽ tăng lên dữ dội, thọ nguyên cũng tăng vọt.
Nghe nói có võ giả Tiên Thiên cảnh có thể sống hai trăm tuổi.
Võ giả cấp bậc này ở khắp Đại Hạ đều được xem là cường giả.
Theo Trần Triệt biết, ở Thạch Hỏa thành căn bản không có tồn tại cấp độ này!.
Vương Kính Minh nghe hắn nói xong mới hài lòng cười một tiếng.
"Thế nào? Nguyện ý tiếp tục học sao?Chỉ cần ngươi nguyện ý, ta có thể giúp ngươi đi cầu một cầu một lão bằng hữu, sau đó sắp xếp cho ngươi vào thư viện Đại Hạ.
Không phải ngươi vẫn luôn muốn đi Kinh Thành sao? Đúng lúc nhân cơ hội này giải quyết chấp niệm.
""Hụ khụ khụ khụ khục khục! "Nghe nói như thế, Trần Triệt trực tiếp ho khan.
Ho khan một lúc rồi hắn mới nói: "Lão sư, thật ra từ nhỏ người ta đã nhiều bệnh, cho nên mới muốn thông qua luyện võ để cường thân kiện thể.
Nhưng một năm gần đây bệnh của ta lại nặng hơn.
Nói như thế nào đây, chỉ cần một ngày không luyện võ ta sẽ ho khan rất nhiều.
.
Ta mơ hồ cảm giác chỉ có bước vào Tiên Thiên cảnh, triệt để thoát thai hoán cốt mới có thể trị tận gốc vấn đề này.
Còn chuyện đi thư viện Đại Hạ thì chờ ta chữa khỏi bệnh rồi nói sau.
Hiện tại ta thật sự không thể bận tâm chuyện khác.
"Hắn biết vị lão sư này đã quyết tâm vun trồng hắn.
Không chỉ muốn đưa hắn tới thư viện Đại Hạ đọc sách mà còn muốn đưa hắn vào quan trường.
Nhưng vấn đề là hắn không tâm tư vì dân vì nước.
Một phương diện khác là sau chuyện của Dương gia, hắn có cảm giác xấu.
Nói tóm lại, đối với hắn mà nói thì hiện tại tới Kinh Thành sẽ rất mạo hiểm.
Lỡ như thật sự đụng tới chuyện kia, cả nhà đều phải xong đời.
"Thân thể ngươi có vấn đề sao? Đưa tay ra, ta bắt mạch cho ngươi.
"Vương Kính Minh nhướng mày giơ tay.
Trần Triệt mở trạng thái quá tải, sau đó đưa tay đến trước mặt Vương Kính Minh.
Vương Kính Minh bắt mạch một lúc, lông mày nhíu chặt.
Thân thể Trần Triệt quả thật có chút suy nhược nhưng không nghiêm trọng, muốn nói là bệnh gì đó nhưng hắn lại nói không ra.
Đương nhiên, với tính cách hiếu thắng của mình thì hắn sẽ