Sáng sớm hôm sau.Cửa bí mật được người kéo ra làm tầng hầm ngầm âm u được ánh mặt trời chiếu xuống.Có bóng dáng là một nam nhân từ trên thang lầu đi lướt qua, gã đi xuống bậc thang, đi tới lan can trước mặt rồi nhìn chăm chú vào tiểu hồ ly đang cuộn tròn trong lồng sắt.“Tiểu Hồ.” Nam nhân gọi, “Nên ăn cơm.”Gã duỗi tay ra cởi bỏ phong ấn trên lồng sắt.Trong lồng sắt, tiểu hồ ly ngẩng đầu lên, sau đó từ một con hồ ly màu đỏ thẫm biến thành một nữ hài trẻ tuổi trên dưới mười tám.Nàng ngẩng đầu lên bò ra khỏi lồng sắt, lúc này mới đứng thẳng người và đi theo nam nhân lên lầu một.Làm phụ thân của Thánh Nữ nên Harik được ở một căn nhà cực kỳ xa hoa, lại còn có người hầu phụng dưỡng.Khi Tiểu Hồ và Harik đi vào thính đường thì ở bên cạnh bàn đã có một nữ hài ở độ tuổi xấp xỉ như nàng đang ngồi ăn bữa sáng.Đây là nữ nhi của Harik, Thánh Nữ Iguli.Thực ra dựa theo yêu cầu ban đầu đối với Thánh Nữ thì Thánh Nữ hẳn là phải xa nhà, chỉ được ở một mình trên tháp cổ, ngày thường không thể tùy tiện đi lại, ăn uống ngủ nghỉ đều bị bó buộc một cách khắc nghiệt.Nhưng bởi vì ‘thuật pháp’ của Iguli nên nàng ta được người Tây Vực và liên minh thần giáo cho phép sinh sống trong nhà.Tiểu Hồ đi tới bên cạnh bàn và ngồi xuống, thị nữ đem một mâm rau xanh để trước mặt nàng.Harik cũng không hiểu biết yêu tu, với kinh nghiệm của gã thì ‘tà vật yêu quái’ tồn tại chỉ có thể coi là súc sinh.Gã tin rằng trong biện pháp ức chế súc sinh, ngoại trừ khống chế bởi phù chú ra thì còn một cách nữa đó là tận lực không cho nàng ăn thịt.Nếu là trước kia, nhất định là Tiểu Hồ rất khó nuốt xuống mâm rau dưa xanh biếc này.
Nhưng hai ngày nay nàng mới được ăn bữa ăn chắc bụng ở bên ngoài nên nhìn thấy rau dưa cũng thuận mắt hơn nhiều.Nàng nháy đôi mắt rồi nắm lên một chiếc lá cải chậm chạp ăn.Ở bên kia bàn, Iguli ngẩng đầu nhìn, cảm giác chán ghét trong lòng hừng hực thiêu đốt.Hiện giờ hồ nữ được mười tám tuổi, chẳng sợ trên người mặc áo ngắn màu trắng đơn giản nhất cũng không có cách nào che đậy mị lực của nàng được.Nàng có một làn da tuyết trắng, đường cong dáng người lả lướt, mái tóc dài màu đen giống như tơ lụa cùng với khuôn mặt quá mức đẹp đẽ.Rõ ràng là một khuôn mặt xinh đẹp lộng lẫy mị hoặc đến thế nhưng cố tình ánh mắt lại thanh triệt sạch sẽ trong sáng.Đơn thuần và gợi cảm trời sinh xuất hiện trên người Tiểu Hồ làm người không rời được mắt.Dường như đều có thể mang tất cả ánh sáng hấp dẫn đến chẳng sợ nàng chỉ đơn giản ngồi bên cạnh bàn ăn lá cải, tựa như chỉ cần nhìn nàng thì đó là một loại hưởng thụ vậy.Giống như hiện tại.Nữ hài ngồi yên lặng bên cạnh bàn, ánh mặt trời chiếu lên khuôn mặt nghiêng nghiêng của nàng, dưới đầu lông mi rợp bóng.Mái tóc đen mềm mại dán lên trên cần cổ trắng nõn được mạ lên ánh sáng nhàn nhạt.Tốt đẹp như một bức tranh sơn dầu, sạch sẽ và thánh khiết.Dường như nàng mới là Thánh Nữ chân chính vậy.Iguli không nhịn được siết chăt ngón tay.“Ngươi đã quên trước đó ta đã nói rồi hả?” Nàng ta dùng ngôn ngữ Tây Vực quở mắng, “Thu hồi cái bộ dạng ghê tởm kia của ngươi lại!”Tiểu Hồ ngẩng đầu, đôi mắt đơn thuần chớp chớp nhìn về phía nàng ta.Giây tiếp theo nàng biến thành bộ dáng của Iguli, giống Iguli như đúc, chẳng khác gì song bào thai.Lúc này trong lòng Iguli mới dễ chịu một ít.Đối với tính tình của nữ nhi, Harik thấy nhiều nên không trách, gã xoa xoa miệng rồi nhìn sang Tiểu Hồ.“Tiểu Hồ, chiều nay con cần đi chuẩn bị lễ mừng, ‘tinh lọc’ cho người may mắn giống như những lần trước đấy.” Gã sai bảo.Tiểu Hồ nhẹ nhàng gật đầu.Đương nhiên là nàng biết hôm nay có hoạt động, bởi vì chỉ khi cần nàng lên sân khấu thì nàng mới có thể được mời lên lầu một ăn cơm cùng nhau.Harik vươn tay nhẹ nhàng nắm lấy mu bàn tay trắng nõn của Tiểu Hồ.“Nhớ rõ trước kia ta đã từng nói sao?” Gã nhìn chăm chú vào nàng rồi nghiêm túc dặn dò, “Chúng ta là người một nhà, người một nhà cần hỗ trợ lẫn nhau --- Con là tỷ tỷ, con phải bảo vệ muội muội của con cho tốt nên chuyện này nhất định không thể gây ra sai lầm gì có đúng hay không?”Tiểu Hồ nháy nháy lông mi, nàng nhìn Harik và gật đầu lần nữa.“Bảo hộ muội muội.” Nàng nói.
Giọng điệu yêu kiều mềm mại êm tai giống như nước suối chảy róc rách trong rừng vậy.Sau khi động viên hàng ngày, Thánh Nữ Iguli chân chính trở lại phòng ngủ giấu đi, còn Tiểu Hồ biến thành Thánh Nữ giả, bị đẩy đi trang điểm, chính thức chuẩn bị hoạt động buổi chiều.Bên kia, mọi người Tinh Thần Cung xuống núi trở về khách điếm.“Nếu dựa theo lời nói của vị tăng nhân kia thì chạng vạng hôm nay sẽ cử hành nghi thức, người xuất hiện nên là vị hồ nữ đó rồi.” Lục Ngôn Khanh nói.“Sư tôn, con còn có việc không rõ ạ.” Cốc Thu Vũ hỏi, “Theo lý thì cha con Thánh Nữ kia là người thường mà nàng lại là hậu đại của hồ yêu, vậy sao lại bị người lợi dụng đến mức này mà cũng không phản kháng đây? Nếu là nàng cố ý giãy giụa thì nhân loại cũng không có biện pháp mà?”“Nàng được Harik nuôi lớn nên có lẽ quan niệm đã bị nam nhân kia làm lẫn lộn mất rồi.” Thẩm Hoài An phân tích, “Xem cách nàng ăn đồ của sư muội liền đi theo sư muội thì hẳn là nàng rất đơn thuần, có lẽ bị gã lừa cũng không chừng.”Mọi người hàn huyên trong chốc lát, càng nói càng cảm thấy tức giận cha con Thánh Nữ này.Lợi dụng người ta gạt người không nói, lại còn không đối tốt với người ta mà đi khóa tiểu hồ yêu lớn như nữ nhi của mình ở trong lồng --- Đây quả thực là việc mà súc sinh mới có thể làm được.Chạng vạng, mặt trời dần lặn xuống chân trời, trên mặt đường đã chen đầy người, mọi người đều chờ tham gia buổi hoạt động long trọng tối nay.Người của Tinh Thần Cung cũng đã ra đường từ sớm.Theo mặt trời lặn xuống, trước đó các binh lính duy trì trị an ở trong dòng người giơ lên cây đuốc.Sau khi trời tối hẳn, hình dáng của đường phố đã được binh lính hai bên đường đang nắm cây đuốc phác họa ra, như dải ngân hà sắc lửa đang nhún nhảy trên mặt đất.Theo tiếng kèn vù vù trầm thấp vang lên, ở cuối đường, mở đầu chính là đôi ngũ thổi kèn Tây Vực, phía sau đó là ba con ngựa đang chở bình đài, trên bình đài có để vô số hoa tươi, còn Thánh Nữ thì đang ngồi quỳ ở chính giữa.Hai bên đường truyền đến tiếng gọi ầm ĩ không kiềm chế được của mọi người, còn Tiểu Hồ vẫn yên tĩnh rũ đầu không nhúc nhích.Nàng đã quá quen thuộc trường hợp như vậy.Hơn nữa cảm giác của hồ yêu còn nhanh nhạy hơn thường nhân rất nhiều, chẳng sợ nàng là hỗn huyết nên dù có cúi đầu cũng có thể cảm nhận được sự việc phát sinh xung quanh mình.Tiểu Hồ thích dùng phương thức này để quan sát chi tiết trong thành.Rốt cuộc thì nghi thức rất dài, trong khoảng thời gian đó không nhìn đông nhìn tây thì quá đáng tiếc.Đúng lúc này, trong đám người bên đường có một người hấp dẫn sự chú ý của nàng.Là nữ tử cho nàng đồ ăn ngày đó.Vỗn dĩ Tiểu Hồ nên nhắm mắt thì lại ngẩng đầu theo bản năng nhìn hướng về bên cạnh, chỉ thấy trong đám người, khuôn mặt trắng nõn kia của Cốc Thu Vũ cực kỳ xuất chúng.Bên người Cốc Thu Vũ, người Tây Vực không rõ chân tướng phát hiện ra Thánh Nữ hướng về bên này nhìn liền hoan hô chào hỏi.Trong nháy mắt ngắn ngủi đó, ánh mắt của Cốc Thu Vũ và Tiểu Hồ tương ngộ giữa không trung.Harik đi theo đội ngũ bên cạnh xe ngựa phát hiện có dị thường bèn lập tức hắng giọng.Tiểu Hồ tỉnh táo lại nên vội vàng thu hồi ánh mắt và cúi đầu.Thực ra Thánh Nữ cũng không nhất thiết phải giữ nguyên tình trạng cúi đầu im lặng khi làm nghi thức ở trên đường, chẳng qua Harik có tật giật mình, sợ những người khác phát hiện dị thường nên nhiều năm như vậy vẫn luôn yêu cầu tỷ muội Thánh Nữ không được giao lưu với những người khác.Rốt cuộc thì tính cách của Tiểu Hồ và Iguli khác biệt quá lớn, nếu giao lưu với người khác thì rất dễ dàng bị phát hiện lỗ hổng.Lễ mừng tiếp tục được tiến hành, đi vào quảng trường trong Thánh Hỏa thành, Tiểu Hồ ngụy trang thành Thánh Nữ đang ngồi ngay ngắn ở trên cao, mấy người Tây Vực tới đây quỳ lạy rồi sau đó được nàng ‘tinh lọc chữa khỏi’.Trên thực tế, loại tinh lọc chữa khỏi này giống với ‘Thông Khí Môn’ theo như lời của người tu tiên.
Người tu tiên đả tọa lấy linh khí hấp thụ làm chân khí rồi vận chuyển quay xung quanh đan điền, trên thực tế chính là một loại hành vi tinh lọc thân thể.Tiểu Hồ có thể làm được việc ‘tinh lọc’ người khác đơn giản tới nói chính là dùng yêu khí thấm vào thất kinh bát lạc của đối phương, vận tác một vòng nhỏ làm đối phương cường gân hoạt huyết, lập tức cảm thấy hăng hái.***Thất kinh bát lạc: Bảy kinh tám lạc.
Kinh là đường thẳng đi khắp cơ thể, lạc là đường liên lạc giữa các kinh, tạo thành màng lưới