Ba gã đệ tử Bách Trượng Phong nhìn thấy Thẩm Hoài An đến thì sắc mặt đều thay đổi.Đương nhiên bọn chúng biết người thanh niên trước mặt này là thiên tài kiếm tu gây khiếp sợ trong lần tiên tông đại bỉ nửa năm trước, ba người bọn chúng sao có thể là đối thủ của hắn cho được?Gã sư huynh cầm đầu của Bách Trượng Phong cười giả lả với sắc mặt cứng đờ.“Thẩm đạo hữu hiểu lầm rồi, chúng tại hạ chỉ luận bàn một chút với Lý Thanh Thành mà thôi.” Gã sư huynh này ôm quyền giải thích, “Một khi đã như vậy thì chúng tại hạ xin cáo từ trước.”Ba gã đó quay đầu muốn chạy.“Đứng lại.” Thẩm Hoài An lạnh lùng nói.Không có biện pháp, ba gã đó đành phải dừng bước rồi quay đầu nhìn về phía Thẩm Hoài An.“Thẩm đạo hữu còn có chuyện gì sao?”“Các ngươi muốn đánh thì đánh muốn chạy thì chạy, đây là coi Tinh Thần Cung chúng ta là thứ để bài trí sao?” Thẩm Hoài An cất giọng lạnh như băng, “Xin lỗi sư đệ của ta mau.”Sắc mặt của ba gã đồ đệ Bách Trượng Phong cứng đờ.
Để bọn họ cúi đầu trước Thẩm Hoài An thì may ra còn miễn cưỡng chịu đựng được, dù sao đúng là thực lực của Thầm Hoài An trên bọn chúng.Nhưng Lý Thanh Thành……Ánh mắt của bọn chúng không nhịn được chuyển sang nhìn Lý Thanh Thành đang ở phía sau Thẩm Hoài An, Lý Thanh Thành đang ngồi trên mỏm đất, hắn đắc ý mang theo cảm giác tiểu nhân đắc chí mà nhìn bọn chúng.Sắp làm ba người bọn chúng tức chết rồi! Sao Tinh Thần Cung lại có thể thu gia hỏa như vậy làm đồ đệ đây?Không có cách nào nữa, ba gã đệ tử Bách Trượng Phong đành phải cắn răng cúi đầu.“Lý Thanh Thành, thật sự…… Xin lỗi!” Gã này cắn răng nhận sai, “Chúng tại hạ động thủ không đúng mực, xin Lý đạo hữu tha thứ!”Nhìn bộ dáng xin lỗi có bọn chúng, Lý Thanh Thành lười nhác vẫy vẫy tay.“Rồi rồi, nếu các ngươi đã có thành ý nhận sai như vậy thì ta đây sẽ tha thứ cho các ngươi.” Lý Thanh Thành đáp, “Lần sau chú ý hơn.”Ba gã này hận đến suýt chút nữa cắn nát hàm răng, chúng xoay người cất bước nhanh chóng rời đi.Thẩm Hoài An vừa quay lại thì nhìn thấy Lý Thanh Thành đang có vẻ mỹ mãn ngồi dưới đất, trên tóc trên bả vai và cả vạt áo đều dính bụi đất, một chút ý thức về nguy cơ cũng không có.Thẩm Hoài An duỗi tay đánh lên đầu của hắn.“Ai ôi, sư huynh, sư huynh đánh đệ làm gì?” Lý Thanh Thành ôm đầu la lối.Thẩm Hoài An xách hắn lên rồi để Lý Thanh Thành vỗ vỗ bụi bẩn trên người.“Sao đệ lại không biết sợ vậy?” Thẩm Hoài An nói, “Nếu chiêu thức của ba gã đó đánh lên người đệ thật thì đệ có biết đệ sẽ bị trong thương đến mức nào không?”Lý Thanh Thành vỗ vỗ bụi đất trên người mình rồi nói với vẻ không sao cả, “Biết mà, dù sao hiện tại đệ cũng là người tu tiên, có trọng thương cũng có thể dưỡng bệnh, không chết là được.”Hắn nhìn về phía Thẩm Hoài An cười hì hì rồi thò lại gần.“Ít nhiều gì thì sư huynh cũng tới kịp thời, bằng không đệ xong rồi.”“Trên người đệ đều là bụi bẩn, đệ đừng có mà tới đây.” Ngoài miệng thì ghét bỏ nhưng Thẩm Hoài An lại thành thật vỗ vỗ bụi đất trên người giúp Lý Thanh Thành, “Sao đệ lại không chạy đi?”“Mệt mỏi, không phải là đệ có cảm giác không chạy thoát được sao?”Chờ đến khi có thể nhìn ra được hình người của Lý Thanh Thành thì Thẩm Hoài An mới tìm tòi xung quanh, xác định không có người đi theo, lúc này mới mang Lý Thanh Thành trở về.“Đúng rồi sư huynh, sư huynh nghĩ thế nào mà xuống núi tiếp đệ vậy?” Trên đường trở về, Lý Thanh Thành hỏi.“Sư tôn để cho huynh tới.” Thẩm Hoài An kể, “Sư tôn nói khả năng sẽ có người gây khó dễ cho đệ.”Hai người trở lại Chủ phong, vừa nhìn thấy Lý Thanh Thành mặt xám mày tro đã trở về, những người khác đều vây xung quanh.“Đệ làm sao vậy? Đi đào hố à?” Cốc Thu Vũ giật mình quan tâm hỏi han.Tay của Lục Ngôn Khanh đáp lên bả vai của Cốc Thu Vũ, hắn trầm giọng hỏi, “Thật sự gặp phải người gây khó dễ cho đệ?”“Đi tìm sư tôn rồi nói sau.” Thẩm Hoài An nói.Các đệ tử đi vào thư phòng, quả nhiên Ngu Sở đang ở bên trong.Nàng buông sách xuống, nhìn thấy bộ dáng của Lý Thanh Thành bèn hỏi với nụ cười như không cười, “Bị đất chôn mất?”“Sư tôn, khi con đi xuống vừa đúng lúc thấy có ba kẻ cầm phi kiếm muốn công kích đệ ấy.” Thẩm Hoài An không có tâm tư nhẹ nhàng nói giỡn như Ngu Sở, hắn nhíu mày, “Những kẻ này cũng quá trắng trợn táo bạo, ban ngày sáng rõ còn dám làm như vậy?!”“Có lẽ mấy người này tới là thử Thanh Thành.” Ngu Sở suy đoán, “Chỉ sợ mấy đại môn phái đó đều muốn xả giận.”A? Sư tôn, chúng ta không phải là môn phái nhỏ thôi sao?” Lý Thanh Thành gãi gãi đầu, “Tuy rằng con biết trước đây các sư huynh rất nổi bật ở lần đại bỉ đó nhưng không đến mức việc thu đồ đệ mà bọn họ còn khẩn trương như vậy.”“Đương nhiên bọn họ khẩn trương rồi.” Lục Ngôn Khanh kể, “Mỗi đồ đệ của sư tôn đều có thân thủ bất phàm thì tự nhiên bọn họ sợ đồ đệ của Tinh Thần Cung càng ngày càng nhiều, ngày sau sẽ trở thành uy hiếp mới cho nên mới đến thăm dò đệ thật giả ra sao.”“Vậy lần này bọn họ có thể yên tâm rôi.” Lý Thanh Thành gãi gãi đầu, “Thật sự là đệ không đánh lại bọn họ.”“Đệ có thể nhìn ra được bọn họ ở môn phái nào không?” Cốc Thu Vũ hỏi.Lý Thanh Thành đáp, “Đệ có thử một chút, chắc hẳn bọn họ là đệ tử của Bách Trượng Phong.”Mọi người lại nhìn về phía Ngu Sở.“Sư tôn, chúng ta nên làm gì bây giờ?” Lục Ngôn Khanh hỏi.“Không có việc gì.” Ngu Sở trả lời, “Sau khi bọn họ thử một lần rồi sẽ không đến lần nữa.
Còn về chuyện khác…… Lý Thanh Thành.”“Có ạ.” Lý Thanh Thành bị điểm danh, hắn lập tức nhìn về phía Ngu Sở.“Con cần tu luyện chăm chỉ vào.” Ngu Sở dặn dò, “Dưới chân núi hiện giờ các đệ tử của môn phái tu tiên cơ bản đều là Luyện Khí kỳ và Trúc Cơ kỳ, ít có Kim Đan kỳ xuất hiện.
Chỉ cần con tu luyện đến Trúc Cơ kỳ thì trước mắt cũng đủ dùng.”“Đã biết ạ, đệ tử sẽ nỗ lực.” Lý Thanh Thành hết cách rồi.Sau khi tan họp vốn là thời gian tu luyện nhưng Lục Ngôn Khanh để Lý Thanh Thành cầm quần áo đi con suối gần đó tắm rửa sạch sẽ.Lý Thanh Thành đi xuống Chủ phong, lại đi đến mép suối, hắn tháo dây buộc tóc, cởi quần áo rồi lặn xuống nước.Một lát sau, hắn ngoi đầu ra khỏi mặt nước, vừa xoa xoa đầu tóc của mình vừa đi lên bờ rồi dựa vào bờ nhẹ nhàng thở dài.“Không được…… Không thể cứ mãi như vậy được.” Hắn thầm thì.Cuộc sống mà Lý Thanh Thành từng trải qua thực lộn xộn mờ mịt, gặp phải phiền toái hắn đều lấy việc tránh né và xin lỗi là chủ.Hắn không phải là kẻ thích tranh chấp, chẳng sợ có một số việc là đối phương sai nhưng vì an ổn nên hắn vẫn lựa chọn thoái nhượng.Nhưng……Lý Thanh Thành lại chìm vào nước lần nữa, hắn mở mắt ngay dưới làn nước.Nghĩ đến những gã đệ tử của Bách Trượng Phong đó chỉ thiếu dòng chữ ‘sao Tinh Thần Cung lại thu người như ngươi vậy’ treo ở trên mặt, Lý Thanh Thành không nhịn được mím chặt đôi môi.Hắn xông ra khỏi mặt nước, lại nhẹ nhàng thở dài một tiếng.Ôi…… Bái nhập sư môn đúng là phiền toái.Tắm rửa xong, cả người Lý Thanh Thành sạch sẽ trở lại luyện võ trường.
Luyện võ trường chiếm cứ hẳn một sườn núi, nó cực kỳ rộng lớn.“Đã trở lại.” Nhìn thấy Lý Thanh Thành, Lục Ngôn Khanh gật gật đầu.Lý Thanh Thành nhìn Lục Ngôn Khanh chuẩn bị rời đi, hắn vội vàng gọi lại, “Sư huynh.”“Làm sao vậy?” Lục Ngôn Khanh nhìn về phía hắn.Lý Thanh Thành muốn nói lại thôi.
Trên khuôn mặt của hắn hiện lên biểu cảm thống khổ, cuối cùng giống như hạ quyết tâm thật lớn rồi mới cắn răng nói, “…… Về sau luyện thêm có thể mang đệ theo được không?”Lục Ngôn Khanh ngẩn ra.
Ngay sau đó hắn cong lên khóe miệng rồi xoa xoa đầu của Lý Thanh Thành.Nhìn Lục Ngôn Khanh rời đi, Lý Thanh Thành than thở thật dài.“Ôi……”Về sau đành vô duyên với cuộc sống nhàn nhã thôi.Ngày đầu tiên thêm huấn luyện, Lý Thanh Thành lại khôi phục trạng thái cả người mệt đến mức khó chịu như trước.Nhưng các sư huynh đều rất chăm sóc, mỗi khi đến bữa tối đều thêm phần cơ riêng cho hắn.Đặc biệt là thịt nướng Tiêu Dực nướng riêng cho hắn, quá thơm, hoàn toàn không phải đầu bếp Đế Thành có thể so sánh được, ngon đến mức Lý Thanh Thành không ngừng được cái mồm.“Được được, nương theo ơn huệ của thịt nướng, đệ không mất công thêm huấn luyện!” Lý Thanh Thành vừa ăn vừa nhồm nhoàm nói không rõ.Tiêu Dực nhìn hắn, “Nếu mỗi ngày đệ có thể duy trì thì mỗi ngày huynh sẽ nướng cho đệ.”Lý Thanh Thành kích động, cảm