(*) Nghĩa bóng là chết
“Mặc dù lão nô đọc không nhiều sách, nhưng cũng hiểu có ơn phải báo. Lan phi nương nương còn tại thế, mệnh của lão nô là của Lan phi nương nương. Lan phi nương nương qua đời, mệnh của lão nô là của Điện hạ.”
“Điện hạ ban cho lão nô “Hướng Nhật Ma Điển”, lão nô nhất định sẽ khổ tu ngày đêm, tuyệt đối không dám sơ sài.”
“Lão nô thề với trời, chỉ cần còn có một hơi thở, lão nô sẽ dùng cả tính mệnh này để bảo vệ cho Điện hạ an toàn!”
Với người tu tiên thì trong trời đất này thực sự có tồn tại nhân quả tuần hoàn.
Lời thề không thể nói bừa, nhất là thề với trời, thiên đạo sẽ có cảm ứng.
Căn cứ theo những gì điều tra được, những ma đầu dám tùy tiện phát lời thề loạn cuối cùng đều chết thảm.
Quế công công nhận hai đời đại ân của Lan phi và Thẩm Thiên, nên thề lấy tính mạng mình bảo vệ Thẩm Thiên, thực sự là tha thiết thật lòng.
Như vậy càng cho Thẩm Thiên thấy rằng mình không tin lầm người.
…
“Ôi, mặc dù đã có được “Hướng Nhật Ma Điển” nhưng ta vẫn còn là một đống nấm mốc!”
Thẩm Thiên thở dài, tràn đầy không nỡ.
“Đúng rồi, ta đã cướp đi cơ duyên vốn thuộc về Tần Cao, vậy Tần Cao thì sao?”
Đột nhiên hắn nhớ ra tên tiểu thái giám gầy yếu Tần Cao kia.
Tần Cao là người có khí vận mạnh nhất mà hắn đã từng thấy, cũng là chủ nhân vốn có của “Hướng Nhật Ma Điển.”
Bây giờ “Hướng Nhật Ma Điển” đã thuộc về Thẩm Thiên, vậy Tần Cao sẽ thế nào?
Y sẽ gặp được cơ duyên mới, hay sẽ xảy ra biến hóa gì khác?
Nói thật, Thẩm Thiên rất tò mò!
Nghĩ tới đây, Thẩm Thiên quyết định đi tìm Tần Cao.
Trong hoàng cung lớn như vậy, muốn tìm một người cũng không dễ dàng.
Nhưng nếu như ngươi quen với đại thái giám chủ quản nội vụ phủ thì tất cả đều không thành vấn đề.
Nhưng thật trùng hợp, Thẩm Thiên lại không quen biết với nội vụ phủ.
Nhưng như vậy cũng không sao, bởi vì trong toàn bộ đại nội hoàng cung này chưa có ai dám chọc vào Thẩm Thiên.
Sau khi biết được mục đích của hắn, đại thái giám chỉ mất mấy phút đã điều tra ra tất cả ban biểu trực ban của các thái giám, sau đó nói cho Thẩm Thiên biết Tần Cao ở đâu.
Sau đó, y cung cung kính kính tiễn Thẩm Thiên ra khỏi nội vụ phủ như tiễn tài thần vậy.
Cũng chịu thôi, y chỉ sợ nội vụ phủ cũng sẽ sập như Quốc Tử Giám vậy.
…
Thật bất ngờ, Tần Cao lại là người trong cung Lục Hoàng Tử.
Mà Lục Hoàng Tử Thẩm Ngạo này lại chính là người có thiên phú tu tiên cao nhất trong số các Hoàng Tử.
Năm nay, Lục Hoàng Tử mới mười tám tuổi, đã tu luyện tới Luyện Khí cửu trọng thiên, sắp xây được căn cơ tiên đạo, chính là thiên tài trăm năm khó gặp của nước Đại Viêm.
Nghe nói y đã lọt vào mắt xanh của một vị trưởng lão Tôn giả nào đó của Thái Bạch Động Thiên, thu làm đệ tử thân truyền.
Đến đây cần nói rõ, các môn phái tu tiên của Đông Hoang chia làm ba mươi sáu động thiên, bảy mươi hai phúc địa, mà Thái Bạch Động Thiên chính là nằm trong top mười vị trí đầu trong số các động thiên.
Được lọt vào mắt xanh của Tôn giả Thái Bạch Động Thiên chính là một cơ duyên lớn lao.
Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, sau này thành tự thấp nhất của Thẩm Ngạo cũng là chân