Thái Hậu?Tiết Nghiên Tuệ khẽ nhíu mày, có chút coi thường, nàng lúc trước cũng không có cân nhắc đến Thái Hậu.Ra tay giáo huấn Cao Tiệp Dư, Tiết Nghiên Tuệ đã cân nhắc qua hậu quả, là nàng có thể gánh chịu.Tuy Tiết Thành đem nguyên chủ coi như đứa con vứt bỏ, nhưng rốt cuộc nàng cũng là con gái của công thần Tề Quốc Công, bằng không thì nàng cũng không thể chỉ vừa vào cung đã được phong làm Quý Phi.Chỉ vì nguyên chủ bản thân tính tình nhu nhược, để cho bọn họ hành hạ chính mình, ở trong cung mới phải sống thảm như vậy.Hôm nay đổi thành Tiết Nghiên Tuệ nàng, nàng đối với Tiết Thành không hề có tình phụ tử, ngược lại có thể mặt không cảm xúc lợi dụng thân phận nữ nhi Tiết Thành.Tựa như hai năm trước, Tiết Thành không hề cố kỵ, đem Tiết Hoa Lệ hứa gả cho Xương Vương, ngược lại đem nguyên chủ đưa vào cung, điều này cũng có nghĩa là Tiết Thành phản bội hoàng đế, đầu quân cho Xương Vương.Mà yến tiệc anh đào, nàng ra tay kịp thời, che giấu bệnh tình của hoàng đế, không có công bố khắp thiên hạ.Trong sách rõ ràng đã viết, bệnh tình của hoàng đế không cách nào giấu giếm, trong chiều cũng biết hắn bệnh nguy kịch, ngày giờ không nhiều, chư vương, văn võ bá quan mới đầu phục Xương Vương.Nói cách khác, nếu như không phải hoàng đế bệnh gần chết, đại thần trong triều sẽ không hoàn toàn đầu nhập vào Xương Vương. Hiện tại bệnh của hoàng đế còn có thể che lấp, như vậy quyền hành cai quản thiên hạ vẫn còn nằm trong tay hoàng đế.Về phần Tiết Thành, hắn tuy là công thần nhiếp chính, quyền thế hiển hách, cũng không thể một tay che trời, hắn rất kiêng kỵ thậm chí e ngại hoàng đế. Nếu không năm đó hắn sẽ đồng ý cho Thôi thị giết chết nguyên chủ, mà không phải chỉ đem nàng đưa vào cung.Tiết Thành chỉ có hai đứa con gái, nguyên chủ cái trưởng nữ này vốn không được sủng ái, tuy nhiên vẫn mang danh đích nữ phủ Quốc Công, đưa đích nữ vào cung cũng đại biểu cho lòng trung thành của Tiết Thành đối với hoàng đế, cho dù chỉ là ngoài mặt.Cho nên, bệ hạ một ngày không có mất đi quyền lực, Tiết Thành cùng Xương Vương bọn hắn chỉ có thể âm thầm súc thế, yên lặng chờ đợi tử kỳ của hoàng đế, trong lúc này tuyệt đối không dám quá đường hoàng cuồng vọng, khiến cho hoàng đế động sát tâm.Tiết Nghiên Tuệ cười lạnh, Tiết Thành muốn điệu thấp sao? Nàng càng muốn ngang ngược càn rỡ, vì đại cục, cho dù Tiết Thành tức giận muốn thổ huyết, cũng phải ra mặt che chở cho nàng.Mà hoàng đế, tại thời điểm nàng tận mắt thấy hắn phát bệnh mà không chết, đã đại biểu cho thái độ của hắn.Nàng thân là đích trưởng nữ công thần Tiết Thành, lại là Quý Phi, chỉ là một cái Cao Tiệp Dư, nàng muốn dạy dỗ liền dạy dỗ.Duy chỉ có đã quên còn một Thái Hậu.Điều này cũng không thể trách Tiết Nghiên Tuệ suy nghĩ không chu toàn, dù sao trong trí nhớ của nguyên chủ, nàng chỉ thấy qua Thái Hậu một lần, đi theo chúng phi Tần cùng một chỗ gặp mặt, thành lễ xong lại rời đi. Sau khi chúng phi tần bái kiến, Thái Hậu liền rời cung, nghe nói Thái Hậu thân thể không khoẻ, phải thường xuyên ngâm mình trong ôn tuyền mới có thể giảm bớt, nên hai năm qua Thái Hậu đều không rời hành cung.Ngô Hiền Phi thấy Tiết nghiên Tuệ trầm ngâm không nói, cho là nàng đang chột dạ, "Sợ rồi sao? Bổn cung nói cho ngươi biết hiện tại đã chậm, Thái Hậu nương nương rất trọng quy củ, tuyệt đối sẽ không tha cho ngươi. "Nàng trong lúc nói chuyện, theo thói quen duỗi ngón tay chỉ thẳng vào mặt đối phương, động tác này tràn ngập khiêu khích, cực kỳ vô lễ.Nhìn xem ngón tay như cái que lúc ẩn lúc hiện, Tiết Nghiên Tuệ nhíu mày, càng ngày càng không kiên nhẫn, thật muốn chặt nó đi.Ngô Hiền Phi vẫn còn thao thao bất tuyệt, dây cung nhẫn nại trong đầu Tiết nghiên tuệ rốt cuộc đứt đoạn, nắm lấy cổ tay của nàng."Ngươi làm gì? " Ngô Hiền Phi cả kinh."Vừa thô lại ngắn, xấu hổ quá đi mất."Tiết Nghiên Tuệ chậc chậc mấy tiếng, lại duỗi ra tay kia của mình, cố ý cùng Ngô Hiền Phi so tay.Chỉ thấy một bên ngón tay thon dài mịn màng, trắng nõn như ngọc, một bên ngón tay hơi ngắn lại mũm mĩm, ngày thường vốn không xem là xấu, nhưng nay phá lệ đối lập, vừa so sánh lại càng nổi bật khuyết điểm, quả thực có chút khó coi.Trên trăm ánh mắt không tự chủ được nhìn chằm chằm vào một màn này, đẹp cùng xấu đối lập quá trực tiếp, cũng quá thê thảm, cho dù là người của Ngô Hiền Phi, liếc nhìn sang ý nghĩa đầu tiên cũng là quả nhiên vừa thô lại ngắn, Xấu!Ngô Hiền Phi vừa xấu hổ lại giận dữ gần chết, nàng tự cho mình cao quý hơn người, vô luận là dung mạo, gia thế hay tài hoa, ngoại trừ Tiết Nhị tiểu thư Tiết Hoa Lệ, nàng còn chưa có phục qua bất kỳ ai.Nhưng hiện tại, cái ví dụ này lại như một bạt tai tát thẳng vô mặt nàng, vô cùng vang dội. Một lần rồi lại một lần, nàng đều vì Tiết Nghiên Tuệ mà mất hết mặt mũi.Ngô Hiền phi ánh mắt âm độc, "Tiện nhân, ngươi đáng chết."Tiết Nghiên Tuệ bắt lấy cổ tay Ngô Hiền Phi càng thêm dùng sức, "Xấu như vậy, bổn cung thật muốn chặt xuống dùm ngươi, đỡ thấy mất mặt xấu hổ."Cặp mắt của nàng lại rất nghiêm túc đánh giá, tựa hồ muốn xem xem chặt từ khúc nào là thích hợp nhất. Ngô Hiền Phi bị ánh mắt của nàng hù sợ, thét chói tai rút tay về.Tiết Nghiên Tuệ nhìn nhìn đám người phía sau Ngô Hiền Phi, quả thật rất đông nha, vừa so sánh lại thấy chính mình chọn người quá ít, trong lòng lặng lẽ thở dài, quả thật tiếc nuối.Liếc nhìn Ngô Hiền Phi đang trốn ở sau lưng hai cái cung nữ thân hình vạm vỡ, Tiết Nghiên Tuệ mất hết hứng thú, không thể dùng vũ lực giải quyết, đấu võ mồm cũng không có ý nghĩa gì, còn không bằng quay về Thừa Gia Điện, suy nghĩ một chút sự tình về Thái Hậu."Quay về Thừa Gia Điện."Tiết Nghiên Tuệ mang người rời đi, lưu lại Cao Tiệp Dư nôn mửa đến chết đi sống lại, cùng Ngô Hiền Phi một thân nhục nhã."Nương nương, tay của người..., Người mau buông tay, nương nương...chảy máu..."Ngô Hiền Phi hai tay nắm đến sít sao, móng tay do nàng tu bổ vừa dài vừa nhọn, đâm rách cả lòng bàn tay, cả lòng bàn tay toàn là máu."Là tay của Tiết tiện nhân đẹp hay là tay của bổn cung đẹp? ngươi nói." Ngô Hiền Phi sắc mặt đáng sợ.Cung nữ bị sắc mặt của nàng hù sợ, sửng sốt một lát, mới trả lời: " Tay của nương nương rất đẹp"."BA~" Một tiếng. Ngô Hiền Phi tát cho nàng một bạt tay, "Ngươi do dự cái gì? Có phải hay không trong lòng cũng cảm thấy Tiết tiện nhân kia đẹp mắt.""Nô tài không dám, nương nương người rất đẹp, trong nội cung này không ai có thể so sánh với người, Tiết Quý Phi đến xách giày cho người còn không xứng." Cung nữ bị đánh hai má rung lên, cuống quít nói."Ngươi nói!""Nương nương rất đẹp." Cung nữ thứ hai đã thấy giáo huấn, cúi đầu liền há miệng nói."BA~". Lại một cái tát, "Bổn cung rất đẹp? Ngươi lại vì cái gì không dám ngẩng mặt lên nhìn bổn cung?"Từng câu hỏi thăm, liên tiếp từng cái tát đánh xuống, bất kể trả lời thế nào, đều không thoát khỏi bị đánh, mà cung nữ bên người Ngô Hiền Phi không ai dám lộ vẻ mặt oán hận, các nàng cũng đã quen rồi.Chỉ cần Ngô Hiền Phi nàng sinh khí, đều là cầm người bên cạnh ra trút giận.Ngô Hiền Phi cực hận Tiết Nghiên Tuệ, sau khi phát tiết lên đám cung nữ, lập tức viết một phong thư, sai người giục ngựa mang đến hành cung."Vạn nhất Thái hậu nương nương không đủ kiên nhẫn quản đến sự tình trong hậu cung thì sao..."Ngẫm nghĩ, Ngô Hiền phi lập tức lại viết thêm một phong thư, đem sự tình lớn mật của Tiết Nghiên Tuệ trong Anh Đào Yến hôm trước, cùng sự tình càn rỡ kiêu ngạo hôm nay, ra lệnh cho thái giám tâm phúc xuất cung, đưa cho Tề Quốc Công phu nhân Thôi Thị."Dì ghét cay ghét đắng Tiết Nghiên Tuệ, nhất định sẽ không để cho nàng ta đắc ý lâu".Ngô Hiền Phi từ trong cơn giận thanh tỉnh, nàng là người thông minh, am hiểu tá lực đả lực, viết thư cho Thôi Thị xong, mới tính toán yên tâm.Đối với người dì Thôi Thị này, Ngô Hiền Phi cực kỳ kính trọng. Nàng ở bên ngoài kiêu ngạo danh môn quý nữ, gia thế hiển hách, nhưng trong lòng nàng vô cùng rõ ràng, để nhà mẹ đẻ hưng thịnh không suy, lại có thể chống lưng cho nàng, phụ thân và đại ca nhất định phải có chức vị quan trọng, trở thành trọng thần triều đình.Phụ thân của Ngô Hiền Phi vốn chỉ là một chức quan nho nhỏ trong triều, có thanh danh nhưng không có thực quyền. Thẳng cho đến khi mẫu thân nàng lấy danh nghĩa cùng xuất thân từ Thôi gia kết thân với Tề Quốc Công phu nhân Thôi Thị, tiếp theo trèo lên cành cao Tề Quốc Công Tiết Thành, phụ thân của Ngô Hiền Phi mới được đề bạt lên làm Hộ Bộ Thượng Thư, huynh trưởng cũng được bổ nhiệm chức huân vệ trưởng, rèn luyện mấy năm liền có thể tiến vào cấm vệ quân.Có cha và đại ca trợ lực, nàng mới có thể vào cung an ổn làm Hiền Phi, đây hết thảy đều là bởi vì Thôi Thị mới có được, Ngô Hiền Phi đối với Thôi Thị vừa cảm kích vừa bội phục.Bội phục dì Thôi Thị quả là có mắt nhìn người, năm đó nàng gả cho Tiết Thành bất quá chỉ là một kẻ hàn môn đệ tử, Tiết Thành một đường thăng cấp không ngừng lên đến chức Tề Quốc Công, phụng di chỉ của Tiên Hoàng liền trở thành công thần phụ trợ quyền thế hiển hách, phu xướng phụ tuỳ, Thôi thị đi theo Tiết Thành trở thành Tề Quốc Công phu nhân, có tiền có thế, là ao ước của biết bao nữ tử.Hoàng Thành phía Nam phủ Tề Quốc Công,Cổng và sân rộng lớn, tường viện cao trúc, bên trong hai bên giáp sỉ khôi ngô đứng thành hai hàng, phân loại hai bên thủ vệ, nơi này chính là đại môn phủ đệ của quyền thần đương triều, không chỗ nào là không lộ ra khí thế uy nghiêm.Trong hậu trạch Công phủ, hoa và cây cảnh xanh tươi um tùm, tất cả đều là trân phẩm, tiếng nước chảy róc rách, xung quanh là đình đài lầu các xinh đẹp tinh xảo, có tỳ nữ xinh đẹp váy áo bồng bềnh, nhìn xuyên qua những cánh hồ điệp trên hoa, lại là một cảnh tượng phú quý yên vui khác.“Không tốt.”Cẩm y thiếu nữ nhẹ nhàng thốt ra hai chữ, tỳ nữ liền đưa tay xé cuộn thơ trong tay thành hai nửa.“Thô tục”.Cẩm y thiếu nữ tiếp tục lắc đầu, trên mặt đất giấy vụn chồng chất càng ngày càng nhiều.Cuối cùng, trong tay tỳ nữ chỉ còn lại một cuộn thơ nguyên vẹn, những thứ khác lúc này đều trở thành giấy vụn vương vãi trên mặt đất.“Người thắng cuộc đã có rồi”Cẩm y thiếu nữ không có hứng thú, phất phất tay, mệnh tỳ nữ đi ra ngoài tuyên bố kết quả.Công phủ phía trước nơi nội viện tiếp đãi khách, một đám sĩ tử đang lo lắng cùng chờ đợi, bọn hắn chính là những người nổi bật nhất trong châu huyện này, mỗi người đều tự xưng là tài hoa xuất chúng, nghe được tiếng vang đinh đương của ngọc báo hiệu đã có kết quả, tất cả đều mang vẻ mặt vô cùng lo lắng, thậm chí tâm thần bất an, chờ đợi vận may rơi vào trên người mình.Tỳ nữ áo lam hất cằm, đối mặt với bọn sĩ tử này, nàng tuy là tỳ nữ nhưng tư thái lại hết sức cao ngạo, chỉ vì nàng là tỳ