Tề vương phi đang định mở miệng, tỳ nữ thiếp thân của nàng thình lình thở hổn hển chạy vào:“Vương phi, nội thần trong cung truyền chỉ dụ tới, có liên quan đến mệnh phụ, vương phi cũng phải ra tiếp chỉ.”Nhận được ánh mắt ra hiệu của Tề vương phi, Tiết Nghiên Tuệ lắc đầu, nàng cũng không biết, là chỉ dụ gì lại liên quan tới mệnh phụ đây?Tạm thời chưa thể xử lý được hai kẻ kia, Tề vương phi ăn mặc chỉnh tề, đi ra khỏi phòng khách.
Thái giám truyền chỉ đến tuyên chỉ dụ, sau một phen văn tự biền ngẫu bốn sáu, mới lẩm bẩm nói:“Sắc phong mẫu thân của quý phi làm Tần quốc phu nhân, xếp hàng nhất phẩm, tước vị cao nhất.
Năm ngày sau, tổ chức pháp hội ở chùa Phụng Ân, trong kinh ngũ phẩm mệnh phụ trở lên đều phải đi tế bái.”Đám Tào vương phi bày ra vẻ mặt khiếp sợ, Tần quốc phu nhân, xếp hàng nhất phẩm, lúc các nàng đi tế bái còn phải quỳ hành lễ với bà ấy.Lúc tội thần Tiết Thành còn chưa bị vạch tội phong hào là Tề quốc công, mà mẫu thân của Tiết quý phi lại là Tần quốc phu nhân, bệ hạ đây là đang cho thế nhân biết rõ, vinh quang của mẫu thân Tiết quý phi là đến từ nữ nhi.
Tước vị cao nhất, loại ân sủng vượt qua khuôn phép này, các nàng là bị mỡ heo làm mê muội tâm trí cho nên mới không tin Tề vương.Tiết Thành trở thành tội thần, bệ hạ lại hạ chiếu lệnh sắc phong mẹ đẻ Tiết quý phi làm Tần quốc phu nhân, Tiết Thành liên lụy không tới được Tiết quý phi, không, là Tiết hoàng hậu.Ngày hôm đó, tại chùa hoàng gia Phụng Ân tiếng chuông ngân du dương vang dội, trong điện Phật tiếng mõ gõ cốc cốc, trước tượng Phật thắp đèn chong, nhóm cao tăng chia ra làm hai bên tụng kinh.Đại đức cao tăng chùa Phụng Ân do hoàng gia sắc phong tụng kinh, trong kinh thân thích mệnh phụ ngũ phẩm trở lên đều phải đi lễ tế, vì Tần quốc phu nhân Tạ Thị tổ chức lần pháp hội thanh thế lớn này.
Sau khi Tạ Thị được chôn cất ở chùa Phụng Ân, công bộ thượng thư làm tổng giám, lễ bộ thị lang làm phó giám, hoàng đế ân chuẩn, Tần quốc phu nhân mộ cao hai trượng, hưởng hương khói hiến tế của chùa hoàng gia, Tạ Thị nhập thổ vi an.Sau giờ ngọ, đám mệnh phụ đi lễ xong, nữ quan trong cung dẫn chúng mệnh phụ vào tịnh thất nghỉ ngơi, dùng chút điểm tâm no bụng.Vào trời đông giá rét, chúng mệnh phụ sống an nhàn sung sướng đợi nữ quan rời đi xong, tất cả đều thở dài một hơi, có người dựa vào lồng huân sưởi ấm, có kẻ giậm giậm chân, tốp năm tốp ba quan hệ thân thiết tụ tập lại cùng nhau nhỏ giọng nói chuyện phiếm:“Vợ nhờ chồng quý, mát mặt vì con, hôm nay mới biết còn có mẹ nhờ con quý.” Có người ước ao cảm thán.“Suỵt! Ngươi cũng đừng nên động tâm tư gì đấy biết không? Hai nhà ở trên phủ Tề vương xúc phạm nương nương còn chưa thấy người đâu đấy, về sau chuyện vào cung dự yến hai nhà bọn họ cũng không cần nghĩ tới nữa.”“Quên đi, ai dám có tâm tư lộn xộn chứ?” Người vừa lên tiếng đỏ mặt tía tai phản bác.“Đừng nóng vội, cũng chỉ nói thế mà thôi, không truyền ra đâu.” Có người trái phải giảng hòa: “Có điều, vị Tần quốc phu nhân này đúng thật là người cơ khổ, bà ấy vốn là vợ đầu của Tề quốc công, lúc Tề quốc công còn cơ hàn thì ở bên Tề quốc công bị liên lụy chịu khổ, tới lúc Tề quốc công thẳng lên mây xanh thì lại đột nhiên chết bất đắc kỳ tử.
Sau này Tề quốc công công thành danh toại, sắc phong Tề quốc phu nhân lại là Thôi Thị.”“Tề quốc công bạc bẽo vô tình, Thôi Thị thấp hèn ngoan độc, đáng thương cho Tần quốc phu nhân.”Có người lòng đầy căm phẫn: “Thảo nào nương nương…”Nói không cần phải nói hết toàn bộ, tất cả mọi người đều lộ ra nụ cười ngầm hiểu, thảo nào lại khoanh tay đứng nhìn Tiết gia, đây không phải là bất hiếu, đây là sống để báo thù cho mẹ.“Buồn cười Thôi Thị, cướp chồng người, ép chết vợ đầu, kết quả lại là công dã tràng, thiện ác cuối cùng cũng có báo ứng.”Chúng mệnh phụ trong chùa Phụng Ân nhỏ giọng