"Ánh mắt này của Hứa Mộ Nhan có điểm gì đó là lạ, chẳng lẽ thích Vương Hạo Nhiên rồi sao?" Trong lòng Sở Bạch khó chịu một trận.
Hắn chỉ hận mình không biết hát, nếu không cũng đã lên hát một bài, tranh thủ quan tâm Hứa Mộ Nhan.
Sở Bạch khó chịu một lát, nhưng rất nhanh đã bình tĩnh.
Thành tích thi thử sẽ lật kèo, chỉ cần thành tích xếp trước top mười của lớp, đến lúc đó Hứa Mộ Nhan sẽ là bạn gái của mình.
Hứa Mộ Nhan không đồng ý? Sở Bạch không sợ.
Bám dai như đỉa là sở trường của hắn.
Hơn nữa Sở Bạch cũng nghĩ rồi, sẽ tôn trọng ý nghĩ của Hứa Mộ Nhan, trước kỳ thi tốt nghiệp trung học sẽ không quấy rầy nàng.
Nhưng mà một khi thi đại học xong, Hứa Mộ Nhan sẽ chính thức trở thành bạn gái của mình.
Hơn nữa thái độ của Hứa phụ đối với hắn rất tốt.
Hắn tin Hứa phụ chắc sẽ không phản đối.
Việc này cuối cùng vẫn là do Hứa phụ thay nữ nhi đồng ý.
"Vương Hạo Nhiên, ta đã được nhạc phụ tương lai tán thành, ngươi dựa vào cái gì cùng ta tranh giành?" Trong lòng Sở Bạch không khỏi đắc ý một chút.
——Ngày kế tiếp.
Thứ bảy.
Sắp xếp dựa theo thời gian và môn học lúc thi đại học, buổi sáng tiết thứ nhất kiểm tra ngữ văn.
Sau khi chính thức bắt đầu bài kiểm tra, Sở Bạch trực tiếp lật sang mặt sau đề văn.
Phong cách viết văn cá nhân quá mạnh thì không tốt.
Sở Bạch không có ý định gian lận môn Văn mà muốn dựa vào trình độ của mình để viết.
Mà môn bình thường Sở Bạch khá nhất chính là viết văn.
Sở Bạch tốn 40 phút đồng hồ mới viết xong một phần văn.
Trình độ viết văn tuy là không tính cao, nhưng cơ bản đều phù hợp.
Viết văn tổng điểm 60, dựa theo Sở Bạch phỏng đoán, chắc hẳn mình cũng có thể được 40 điểm.
Như vậy đã đủ.
Sở Bạch thở nhẹ một hơi, chuẩn bị bắt đầu gian lận.
Trong 40 phút mà hắn viết văn, những học sinh ưu tú kia khẳng định cũng đã làm được rất nhiều.
Hắn nhìn một phát là xong việc.
Chỉ là Sở Bạch vừa mới ngẩng đầu, còn chưa kịp dùng thấu thị, trước mặt xuất hiện mặt một đại thúc hung ác khuếch đại tầm mắt nhìn hắn.
"Vị bạn học này, kiểm tra là chuyện quan trọng, không nên nhìn chỗ khác, nhìn vào bài thi của mình là được rồi.
" Tân Lương Tài nhắc nhở.
Sở Bạch có thể nói gì được?Tất nhiên chỉ có thể ngoan ngoãn gật đầu.
Hắn giả bộ làm đề trong vài phút, đoán chừng Tân Lương Tài sẽ không chú ý mình, lại đợi một lát rồi nhìn.
Nhưng khi hắn mới ngẩng đầu, Tân Lương Tài lại tới.
"Ngẩng đầu hết nhìn đông rồi tới nhìn tây làm cái gì, muốn gian lận sao? Nếu nhìn nữa ta liền hủy bỏ tư cách kiểm tra của ngươi!" Tân Lương Tài đưa ra cảnh cáo.
Sở Bạch chỉ có thể cúi đầu xuống nhìn bài thi của mình.
Bên tai bỗng có tiếng ghế di chuyển ghế vang lên.
Sở Bạch một bên nhìn bài thi, khóe mắt nhìn liếc nhìn Tân Lương Tài, hắn thế mà chuyển ghế tới bên cạnh mình.
Sau đó Tân Lương Tài trực tiếp ngồi xuống bên cạnh hắn, hơn nữa còn ở khoảng cách gần nhìn mình chằm chằm.
"Đậu phộng! Tên này có bệnh rồi sao? !"Sở Bạch trong lòng mắng chửi, thậm chí hận không thể nắm lấy ghế đập vào gáy Tân Lương Tài.
Tân Lương Tài nhìn chằm chằm như vậy, mình còn gian lận thế nào được?Sở Bạch vừa hận lại vừa tức giận, nhưng cũng không thể bộc lộ ra, chỉ có thể tự làm bài kiểm tra của mình, cầu nguyện Tân Lương Tài một lát nữa sẽ đi chỗ khác.
Thế nhưng Sở Bạch lại thất vọng.
Tân Lương Tài hoàn toàn canh chừng hắn.
Sở Bạch chỉ có thể dựa vào năng lực của mình để đối phó môn ngữ văn.
Chỉ là thành tích học tập của hắn vốn đã kém, cộng thêm trong lòng vẫn đang tức giận, đến khi bài kiểm tra kết thúc, còn thừa lại rất nhiều câu chưa làm xong.
Sau khi kiểm tra qua loa.
Sở Bạch có chút hồn bay phách lạc, nhưng vẫn