Muốn tìm tiếng nói chung cùng chủ đề, mình cùng với học bá Hứa Mộ Nhan có điểm chung rất nhiều.
Nhìn như là một đôi trai tài gái sắc liên tiếp giáp ánh mắt nhau, vừa nói vừa cười.
Ở gần thì hiểu bọn họ trao đổi vấn đề học tập, ở xa thấy không rõ lắm, nhiều người còn tưởng rằng hai người đang nói chuyện yêu đương.
Vương Hạo Nhiên cố ý đem chủ đề thảo luận học tập kéo dài, Hứa Mộ Nhan đắm chìm trong đó, trong nhất thời xem nhẹ sự tồn tại của Sở Bạch.
Lập tức vang lên âm thanh phá vỡ sự náo nhiệt.
"Vương Hạo Nhiên, ngươi cố tình chạy tới thảo luận cùng bạn học Hứa, căn bản có dụng ý khác, thảo luận vấn đề học tập là giả, mục đích thực sự là muốn tiếp cận bạn học Hứa, muốn thực hiện mưu đồ bất chính với bạn học Hứa, ngươi chính là một tên ngụy quân tử.
"Sở Bạch thật sự nhịn không được, dùng lời nói quát lớn, trực tiếp cắt ngang thảo luận của hai người.
Nghe nói như thế, Vương Hạo Nhiên trực tiếp cười.
Gia hỏa này mượn cớ học bù tranh thủ cơ hội muốn cua Hứa Mộ Nhan, hắn xem thế là lẽ đương nhiên.
Ta bắt chước một chút lại không được.
Mẹ nó còn để người khác sống hay không?"Sở Bạch, ngươi hiểu lầm Vương Hạo Nhiên rồi.
" Hứa Mộ Nhan nhíu mày.
Bởi vì lúc trước Vương Hạo Nhiên đã nói qua rõ ràng là muốn chuyên tâm học tập, đối với nàng không có loại ý nghĩ kia, hơn nữa còn cảnh cáo tiểu đệ không nên nói bậy bạ.
Hứa Mộ Nhan hiền lành, đơn thuần đương nhiên là lựa chọn tin tưởng Vương Hạo Nhiên rồi.
"Ta không có hiểu lầm, khoảng thời gian này ngươi kèm cho ta nên hắn nhịn không được, hôm qua gọi tiểu đệ sau khi tan học chặn đường ta, còn nói ngươi là vật riêng của Vương Hạo Nhiên hắn, cảnh cáo ta cách ngươi xa một chút.
" Sở Bạch nhìn Hứa Mộ Nhan mà nói.
Hứa Mộ Nhan nghe xong lập tức ngạc nhiên nhìn về phía Vương Hạo Nhiên.
"Việc này không phải ta sai bảo, là bọn Phạm Kiếm tự chủ trương.
" Vương Hạo Nhiên giải thích nói.
Đừng nói việc này không phải là làm, nếu như thật là hắn làm thì hắn cũng sẽ trả lời hệt vậy.
Hắn là nhân vật phản phái.
Phản phái vì đạt được mục đích đều là không từ thủ đoạn, nói dối là chuyện bình thường như ăn cơm uống nước.
"Là nam nhân, dám làm lại không dám nhận.
" Sở Bạch dùng phép khích tướng.
Hắn muốn Vương Hạo Nhiên thừa nhận việc này, để Hứa Mộ Nhan cảnh giác Vương Hạo Nhiên, sau đó giữ khoảng cách đối với Vương Hạo Nhiên.
"Uầy, lời ngươi mới nói hình như còn chưa nói hết nha, ba người Phạm Kiếm bọn hắn chặn đường ngươi là không sai, nhưng mà bị hành hung chính là ba người bọn hắn, ngươi không hề bị thương một chút gì cả.
" Vương Hạo Nhiên đem đầu đuôi kể ra.
"Là do ta lợi hại, ba tên tiểu tiểu súc sinh sao có thể là đối thủ của ta.
" Sở Bạch đắc ý hừ lạnh một tiếng.
Nói đến điều này hắn có chút đắc ý.
Sở Bạch là một học sinh kém, thường xuyên trốn tiết cùng thanh niên lêu lổng giao tiếp, phát sinh va chạm, đánh nhau là chuyện thường xảy ra, lâu ngày luyện thành một thân bản lãnh, hơn nữa ra tay cực kì hung ác!Vương Hạo Nhiên vẫy tay, kêu Phạm Kiếm đang trong phòng học tới.
"Lấy cái mũ xuống đi, để Hứa Mộ Nhan nhìn xem ngươi bị ra sao.
"Tuy đầu óc Phạm Kiếm không dùng được, sau khi nghe lời này hắn cũng hiểu được là lão đại muốn mình ở trước mặt Hứa Mộ Nhan kiện Sở Bạch.
Hắn lập tức gỡ mũ xuống, bày ra mặt mũi đang sưng húp, cực kì tội nghiệp.
Hứa Mộ Nhan nhìn thấy trên mặt Phạm Kiếm có vết thương, giờ phút này liền hiểu rõ nguyên nhân, thế là cau mày lại nói:"Làm sao.
.
.
Làm sao mà bị đánh thành thế này?""Ta còn