Nhóm: Thánh Thiên Tiên VựcDịch: Tiếu Giai Nhân-------------------------Ở trên Hắc Thạch Phong Đỉnh, An Lâm đang dạy Liễu Thiên Huyễn phương pháp điều khí.Sau khi Liễu Thiên Huyễn luyện xong, mới hài lòng thả An Lâm về đất liền.Sau đó cô ta lại bay đi tìm một người khác để tiếp tục luyện tập.Sau khi được trả lại tự do, tâm tình của An Lâm cũng vô cùng tốt, lại tiếp tục bước trên con đường săn bắn tàn huyết địch nhân.Địa Liên thần công của hắn, hiện giờ cũng đã tu luyện đến tầng thứ nhất, thực lực cũng đã có bước tăng vọt không ít.Thế nhưng cụ thể trình độ của hắn mạnh đến mức nào, thì hắn vẫn chưa có một nhận định cụ thể, cần phải tìm một người để luyện tập mới biết được .Tất cả sinh viên có năng lực đỗ vào trường này, thì đều là những nhân tài kiệt xuất ngang vai phải vế nhau.Công pháp mà bọn họ tu luyện, tất nhiên cũng là những công pháp thượng thừa trong giới tu tiên.Thế nên cho dù An Lâm có học được Địa Liên thần công, thì trong một trận đấu với người có cùng cảnh giới thì trong lòng của hắn vẫn không khỏi lo lắng.Ưm… Hy vọng lần này có thể gặp được người có cảnh giới kém mình một cấp, để làm quen với thực lực hiện tại của mình một chút.An Lâm cứ nghĩ như vậy, sau đó hắn gặp ngay một người, một người mà hắn rất quen thuộc.Hắn chính là Ngụy Cát, là bạn cùng lớp với An Lâm, Đạo Chi Thể cấp chín. . . . . .Ngụy Cát gặp được An Lâm, sắc mặt cũng hơi sững sờ một chút, hiển nhiên không thể ngờ được lại gặp được hắn ở chỗ này.Phế vật này mà cũng có thể trụ đến ngày thứ hai sao?Ngụy Cát vô cùng bất ngờ, nhìn An Lâm từ trên xuống dưới.Thật ra hắn ta rất xem thường An Lâm, chỉ có điều là được giáo dục khá tốt, thế nên hắn rất giỏi trong việc che giấu cảm xúc của bản thân, sẽ không tùy tiện biểu lộ mấy loại cảm xúc vui buồn chán ghét ra bên ngoài.Ha ha, có điều nếu hắn đã xuất hiện ở trước mặt mình thế này, vậy thì mình sẽ thuận tay dọn dẹp sạch sẽ cái thứ rác rưởi này . . . . .Ngụy Cát không ngừng cười khẩy trong lòng, trên mặt vẫn biểu lộ ra thần sắc ôn hòa, vạt áo đưa ra phía trước tỏ ý mời, mở lời nói: "Bạn học An Lâm, xin chỉ giáo!"An Lâm thấy được trong hơi thở của Ngụy Cát đã tràn đầy sát khí, thì đã biết trận chiến này hắn không thể tránh nổi.Hắn rất buồn bực, vì sao trong lúc hắn đang muốn gặp được một đối thủ cấp bảy, thì lại xuất hiện một tên đối thủ Đạo Chi Thể cấp chín chứ!Nhưng nếu đã trốn không thoát, vậy thì đành phải chiến đấu thôi!"Bạn học Ngụy Cát, mong được chỉ giáo!"Hình vẽ một đóa sen vàng hiện lên trên trán của An Lâm.Hơi thở của hắn cũng lập tức thay đổi trở nên vững vàng như núi, giống như là dù có sức mạnh thế nào cũng không thể lay động được.Trận cuồng phong đang gào thét bao quanh người Ngụy Cát, toàn thân hắn được che phủ bởi áo giáp gió, phía trên nắm đấm của hắn hiện ra hòa quang màu trắng, là do sau khí nén áp mạnh mẽ không khí sinh ra năng lượng hào quang."Vèo!"Ngụy Cát hành động, tốc độ của hắn vô cùng nhanh, trong nháy mắt đã vọt đến trước mặt An Lâm, nắm đấm hào quang màu trắng nguy hiểm không chút lưu tình đấm về phía An Lâm.Vừa bắt đầu hắn đã dùng ngay tuyệt chiêu kinh người, nắm đấm bạo khí!Hào quang màu trắng trên nắm đấm ngay thời khắc tiếp xúc với cơ thể An Lâm thì sẽ nổ tung ra.Uy lực của loại bạo khí này có thể khiến những tảng đá to bị nổ tan nát.Ngụy Cát tự tin, nếu An Lâm ở ngoài kết giới, mà bị chiêu này đánh trúng, thì chắc chắn hắn sẽ mất mạng!Bây giờ vì có vòng bảo hộ kim quang là ấn tín quyết định chiến bại, nên chiêu này rốt cuộc là khiến cho An Lâm bị trọng thương hay là trở nên tàn phế, sẽ không phải chuyện mà hắn có thể quyết định được .Ngụy Cát cười khẩy: Tôi có ra tay tàn độc đối với cậu, cậu cũng đừng trách tôi, muốn trách thì trách bản thân mình có hèn yếu!An Lâm cũng xuất ra một quyền để chống lại nắm đấm của Ngụy Cát.Hám Sơn quyền!Một loạt nắm đấm màu vàng hiện ra, sen vàng trên trán hắn chuyển động, một luồng sức mạnh đang bất giác chảy vào bên trong nắm đấm vàng kim, sau đó sản sinh ra một sự biến đổi nào đó…Nhìn thấy tiên pháp của An Lâm xuất ra, sắc mặt Ngụy Cát khẽ thay đổi, thế nhưng khí lực trong nắm đấm của hắn vẫn không giảm, đánh về phía nắm đấm vàng kim.Hắn thầm nghĩ trong lòng, cái đó chẳng qua là một vài tam lưu tiên pháp mà thôi, xem hắn một quyền có thể phá vỡ!"Ầm ầm!"Hai quyền chạm vào nhau, hào quang màu trắng nổ ra ầm ầm, lực nổ vô cùng mạnh, khiến cho mặt đất xung quanh trong phạm vị ba trượng đều bị rạn nứt hết, khu vực ở trung tâm vụ nổ, toàn bộ mặt đất bị nổ tung tạo thành một cái hố lõm sâu xuống.Ngụy Cát vốn nghĩ rằng nắm đấm của mình có thể lập tức làm nắm đấm kim quang kia nổ tung, sau đó khiến cho An Lâm bị tổn thương nghiêm trọng.Thế nhưng sau khi năng lượng nổ tung, nắm đấm kim quang chỉ ngưng lại mà không bị tiêu tan, chỉ là ánh sáng rực rỡ của nó đã phần nào mờ đi mà thôi.Sau đó, nắm đấm phá nát áo giáp gió của hắn, rồi trực tiếp đánh vào cơ thể hắn…"Ầm!" Ngụy Cát cảm thấy cơ thể của mình giống như bị một ngọn núi lớn đè lên.Có một sức mạnh vô cùng dồi dào đang xé rách cơ thể hắn, hắn hộc máu bay ngược ra sau, ngã nhào xuống mặt đất, hai mắt khẽ đảo, cuối cùng thiếu chút nữa thì hôn mê bất tỉnh.An Lâm đứng ở tại chỗ, hơi thở hổn hển dồn dập, vẻ mặt kinh hãi nhìn cảnh tượng đang diễn ra