Mái tóc dài màu tím xõa tung trên vai.
Nhan sắc xinh đẹp, dáng người yêu kiều trước lồi sau vểnh kếthợp cùng áo da quần da màu đen bó sát người, lực sát thương đối với phái nam là mười trên mười.
Sau khi cô ta xuất hiện, tất cả ánh mắt của đàn ông quanh đây đều bị hấp dẫn hết, không thể dời nổi mắt.
“Cô gái xinh đẹp này… Cũng là hội viên trong club siêu xe Corey của chúng ta sao? Sao lúc trước không gặp nhỉ?”
“Dáng người này… Tôi cảm thấy quần áo không chịu nổi đã sắp nổ tung rồi…”
“Quá đẹp, mái tóc màu tím kia, sao có thể nhuộm đẹp vậy chứ? Đây là tiêu chuẩn người yêu trong mộng của tôi đó!”
Ánh mắt tất cả những người đàn ông có mặt ở đây đều tràn đầy ngạc nhiên và sợ hãi, trong đầu bắt đầu mơ tưởng viễn vông.
Với những người có giá trị con người xa xỉ như họ thì bên cạnh có không ít bóng hồng, nhưng người phụ nữ có cơ thể đẹp đẽ nóng bỏng như vậy thì là lần đầu tiên họ nhìn thấy.
Violet bước chầm chậm về phía ba người Phương Vỹ Huyền.
Sắc mặt Lý Vũ Kiêu và Lưu mập mạp từ từ đỏ lên, hơi thở trở nên nặng nề.
Nhưng vẻ mặt Phương Vỹ Huyền lại vô cảm, chỉ nhìn thoáng qua Violet.
“Có hứng thú ngồi ghế phụ của tôi không?” Violet đi đến trước mặt Phương Vỹ Huyền, cất giọng lạnh nhạt hỏi anh.
Nghe thấy câu hỏi này, Phương Vỹ Huyền hơi nhíu mày.
Nhưng sắc mặt Lý Vũ Kiêu và Lưu mập mạp đứng bên cạnh anh và cả những người đàn ông vẫn luôn chú ý Violet thì thay đổi.
Vậy mà người phụ nữ này lại chủ động mời Phương Vỹ Huyền ngồi ở vị trí ghế phụ của cô ta?
Ẩn ý trong này đã rất rõ ràng.
Những người đàn ông xung quanh thầm thở dài một hơi.
Quả nhiên bất kỳ người phụ nữ nào cũng đều thích kẻ mạnh.
Nhất định là vì vừa rồi Phương Vỹ Huyền đánh bay Tông Sư, đấm mặt Đổng Tư Siêu, đá Tiêu Hi Hòa đã làm người phụ nữ này coi trọng anh.
Phương Vỹ Huyền nhìn Violet trước mặt, hỏi: “Chúng ta quen nhau sao?”
Vẻ mặt Violet lạnh nhạt, cất giọng nói nhạt nhẽo: “Bây giờ chúng ta quen nhau.
”
“Kỹ thuật lái xe của cô ra sao? Con người tôi khá chú ý đến vấn đề an toàn của bản thân, nếu như nguy hiểm thì tôi sẽ không ngồi.
” Giọng điệu của Phương Vỹ Huyền vẫn lạnh nhạt, nghĩ thầm trong lòng.
Ánh mắt Violet hơi chớp chớp, nói: “Kỹ thuật lái xe của tôi thế nào, chờ lát nữa anh sẽ biết.
”
“Chỉ cần anh dám ngồi.
”
Những lời này, vào tai Phương Vỹ Huyền chính là khiêu khích, còn với Lý Vũ Kiêu và Lưu mập mạp cũng là khiêu khích!
“Mẹ kiếp… Không hổ là đại ca, chỉ vừa ra tay mà đã mê hoặc được một cô gái xinh đẹp như thế.
” Lý Vũ Kiêu nhìn Phương Vỹ Huyền bên cạnh, trong mắt tràn đầy khâm phục.
Thật ra Phương Vỹ Huyền không hề sợ hãi gì cả.
Vừa lúc anh cũng muốn tìm hiểu thân phận người phụ nữ trước mắt này, và ý đồ của cô ta.
“Được thôi, hy vọng cô đừng làm tôi thất vọng.
” Phương Vỹ Huyền nói.
Violet cười nhạt, quay người chạy đến một chiếc siêu xe màu đỏ như lửa.
Phương Vỹ Huyền đi theo phía sau cô ta.
“Đại ca, chú ý an toàn.
” Trên mặt Lý Vũ Kiêu hiện lên nụ cười kỳ quái, hét to.
…
Dưới ánh mắt cực kỳ hâm mộ của đám đàn ông vây quanh, Phương Vỹ Huyền ngồi xuống vị trí ghế phụ trong chiếc siêu xe của Violet.
Trong xe có mùi hương thoang thoảng.
Violet khởi động xe, di chuyển xe chầm chậm đến trước vạch xuất phát.
Bây giờ đã là bảy giờ hai mươi tám phút.
Chỉ còn hai phút nữa là trận đấu chính thức bắt đầu.
Đôi mắt Violet nhìn thẳng phía trước, tay trái đặt trên tay lái, tay phải đặt hộp số, trông rất nghiêm túc.
Phương Vỹ Huyền ngồi ở bên cạnh lặng lẽ quan sát Violet.
Hai người không ai nói gì, trong xe rất yên tĩnh.
Hai phút trôi qua rất nhanh.
“Mười, chín, tám…”
Một nhân viên công tác giơ cờ một mặt lên, bắt đầu đếm ngược.
“Ba, hai, một!”
Nhân viên công tác phất lá cờ trong tay xuống, mười chiếc xe thể thao trên vạch xuất phát giống như mũi tên rời cung, bắn ra!
…
Lúc này, ở sâu trong núi hướng Bắc, trên đỉnh đường đua Cửu Hoàn San, có bốn người đang đứng.
“Cô Violet đã xuất phát.
” Một người trong số đó nhìn về phía đường đua xa xa, mở miệng nói.
“Chúng ta phải làm như thế nào?” Một người khác hỏi.
“Chưa có mệnh lệnh ra tay của Violet, đừng hành động.
” Người nọ nói.
…
Ở khán đài bên cạnh vạch xuất phát của club siêu xe Corey, lúc này tất cả mọi người đều đứng trên cao để xem.
Trên khán đài, có thể quan sát được hết cả đường đua Cửu Hoàn San, do đó có thể nhìn thấy rõ tình hình cuộc đua.
Lý Vũ Kiêu và Lưu mập mạp đã đứng trên khán đài.
“Cậu cảm thấy chiếc xe thể thao mà Phương Vỹ Huyền ngồi có thể chiến thắng được không?” Lưu mập mạp hỏi.
“Mẹ kiếp, anh cho rằng người phụ nữ kia đi đua xe thật sao? Còn muốn thắng?” Lý Vũ Kiêu liếc Lưu mập mạp một cái, nói.
“Nhưng chiếc xe của cô ta nhìn trông rất oách.
” Lưu mập mạp nói thêm một câu.
“Xe của cô ta đúng là không tệ, nhưng xe những người khác cũng không kém cô ta.
Hơn nữa, nếu xét từ kỹ thuật lái xe thì đàn ông luôn mạnh hơn phụ nữ, anh xem các trận đua xe, tay đua nam luôn chiếm đa số, vì sao chứ, bởi vì…” Lý Vũ Kiêu đang nói lý luận, nhưng mới nói vài câu đã ngừng lại.
Bởi vì, anh ta đã nhìn thấy trên đường đua Cửu Hoàn San, sau khi rẽ qua ba