Phương Vỹ Huyền nhìn người phụ nữ đi vào trong hang động, mắt hơi híp lại.
Hơi thở tu vi trên người người phụ nữ này đúng là thuộc Nguyên Anh kỳ.
Nhưng hơi thở này lại không ổn định, chập chờn rất lớn, hiển nhiên không phải là sức mạnh của bản thân cô ta.
"Âm Sát Tông! "
Phương Vỹ Huyền cũng không lo lắng sau khi người phụ nữ đi vào sẽ lấy mất đồ ở trong vách đá.
Bởi vì anh biết, chắc chắn người phụ nữ này không phải đối thủ của bộ di hài kia.
Ngay cả anh cũng phải tốn chút sức lực mới có thể giải quyết được bộ di hài đó, huống hồ là những người khác?
"Ầm!"
Trong hang động nhanh chóng truyền ra một tiếng vang trầm.
Một bóng người bay ngược ra, chính là người phụ nữ kia.
Khóe miệng của người phụ nữ kia chảy ra một ít máu tươi, rõ ràng là bị bộ di hài đó đánh lén thành công.
"Tôi nói rồi mà, cô không phải là đối thủ của nó.
" Phương Vỹ Huyền mỉm cười nói.
Nhìn thấy nụ cười trên mặt Phương Vỹ Huyền, vẻ mặt dưới khăn che mặt của người phụ nữ trở nên lạnh lẽo.
Người trẻ tuổi này dám lại dám chế nhạo cô ta?
Là Đại hộ pháp của Âm Sát Tông, ai nhìn thấy cô ta mà không phải khép nép sợ hãi?
Nếu không phải có chuyện quan trọng hơn cần làm, người phụ nữ sẽ ra tay dạy dỗ Phương Vỹ Huyền không chút do dự.
Nhưng bây giờ, trước hết cần phải lấy được bộ di hài!
Người phụ nữ lại đi vào hang động.
Nhìn bộ di hài ngồi dựa vào vách đá, trong mắt người phụ nữ nổi lên ánh sáng.
Điểm khác thường của bộ di hàinày càng chứng tỏ sự đặc biệt của nó.
Đây chính là di hài của tiên nhân đây mà!
Nó chính là vật tốt nhất để chứa linh hồn của tông chủ!
Nhưng trước đó nhất định phải hoàn toàn trấn áp được bộ di hài này, nếu không linh hồn của tông chủ không có cách nào đi vào được.
Khí thế trên người người phụ nữ bộc phát, ra tay hung hãn!
Bên ngoài hang động, Phương Vỹ Huyền đang chuẩn bị đi vào hang, trên mặt đất trước mặt lại xuất hiện một vòng ánh sáng.
Lại tới nữa?
Phương Vỹ Huyền hơi híp mắt lại, đứng tại chỗ.
Bên trong vòng sáng hiện lên một luồng ánh sáng.
Sau đó, chưởng môn Trịnh của Thiên Tinh Môn xuất hiện ở trước mặt Phương Vỹ Huyền.
Nhìn Phương Vỹ Huyền ở trước mặt, sắc mặt của chưởng môn Trịnh u ám, trầm giọng nói: "Cậu là người đánh trưởng lão Thường và trưởng lão Tiêu trọng thương phải không?"
"Người ông nói là hai người ở trên núi lúc nãy hả? Vậy thì không sai, là tôi đánh đó.
" Phương Vỹ Huyền đáp rất thản nhiên.
Phương Vỹ Huyền trưng ra vẻ mặt không hề gì, trong lòng chưởng môn Trịnh càng thêm phẫn nộ.
Nhưng ông ta vẫn nhớ lời nhắc nhở của trưởng lão Thường trước khi hôn mê.
Nhất định phải cẩn thận kẻ này!
Hơi thở của Phương Vỹ Huyền ở trước mắt chỉ là cảnh giới Tiên Thiên, nhưng lại có thể dễ dàng đánh trọng thương hai trưởng lão cảnh giới Tông Sư.
Rất hiển nhiên, thực lực của anh vượt xa những gì mà hơi thở tu vi cho thấy.
"Nơi đây là khu cấm của Thiên Tinh Môn chúng tôi, tại sao cậu lại xông vào? Chúng tôi mở Trụy Tiên Cốc cho các người đi vào là vì tạo phúc cho đệ tử các tông môn, cung cấp cho bọn họ một nơi tốt để rèn luyện, mà cậu lại làm trái quy định, đồng thời còn ra tay đánh trưởng lão của Thiên Tinh Môn chúng tôi! " Chưởng môn Trịnh lạnh giọng nói.
Thấy lão già này còn ra vẻ đạo mạo nói nhảm, trên mặt Phương Vỹ Huyền nở một nụ cười chế nhạo, nói:
"Hợp tác với Vu Thần Giáo, muốn giết chết tất cả những người đi vào Trụy Tiên Cốc, nếu chuyện này bị truyền ra ngoài, Thiên Tinh Môn các ông! "
"Im miệng! Cậu đang nói hươu nói vượn gì vậy?" Sắc mặt chưởng môn Trịnh chợt thay đổi, ngắt lời Phương Vỹ Huyền.
Nhìn thấy dáng vẻ hốt hoảng của ông ta, nụ cười trên mặt Phương Vỹ Huyền càng sâu hơn, nói: "Lá gan của các ông lớn thật.
Tông môn tà tu tiếng xấu vang dội ba ngàn năm trước như Lục Sát Tông cũng không dám làm chuyện như vậy đâu.
"
"Cậu, cậu! "
Sắc mặt của chưởng môn Trịnh lúc xanh lúc tím.
Chuyện hợp tác với Vu Thần Giáo, ngoài ông ta ra thì trong Thiên Tinh Môn chỉ có mấy người biết.
Chuyện này tuyệt đối không thể truyền ra ngoài, nếu không chính là tai họa ngập đầu!
Chưa nói đến chuyện Hiệp hội Võ đạo truy cứu trách nhiệm, chỉ riêng việc những tông môn khác trừng phạt thôi đã có thể đẩy Thiên Tinh Môn bọn họ xuống vực sâu vạn trượng!
"Thằng nhóc con, hôm nay cậu không thể nào rời khỏi đây được!" Sắc mặt chưởng môn Trịnh sa sầm, lạnh giọng nói.
Phương Vỹ Huyền cười khẩy, đang định nói chuyện.
"Ầm!"
Lúc này, trong hang động lại truyền đến tiếng nổ vang.
Chưởng môn Trịnh thay đổi sắc mặt, quay đầu nhìn vào trong hang động.
"Ai ở bên trong!"
Hang động này là nơi truyền thừa của Thiên Tinh Môn bọn họ, bao nhiêu năm nay chưa từng có người có thể đi vào bên trong!
Một bóng người bay ra từ trong đó, chính là người phụ nữ kia.
"Âm Sát Tông?"
Hiển nhiên là chưởng môn Trịnh nhận ra người phụ nữ này, sắc mặt cực kỳ khó coi.
Ông ta không ngờ rằng, người của Âm Sát Tông cũng chạy đến tận đây rồi!
Lúc này người phụ nữ vốn không rảnh bận tâm đến chưởng môn Trịnh.
Mục tiêu của cô ta chỉ có một, chính là bộ di hài kia!
Nhưng thực lực của bộ xương đó thật sự quá mạnh!
Cho dù cô ta hấp thu nhiều tu vi của nhiều cấp dưới như vậy, có được thực lực của cảnh giới Võ Thánh nhưng vẫn không phải là đối thủ của bộ di hài!
"Chết tiệt!"
Đương nhiên người phụ nữ không muốn từ bỏ, lại vọt vào trong hang động một lần nữa.
"Dừng lại cho tôi!"
Sắc mặt chưởng môn Trịnh rất khó coi, kêu lên.
"Không cần lo lắng, bộ di hài ở trong kia đủ để bảo vệ thứ trong hang động.
Cô ta không lấy được đâu.
"
Lúc này, Phương Vỹ Huyền nói với chưởng môn Trịnh.
Chưởng môn Trịnh quay đầu nhìn về phía Phương Vỹ Huyền, híp mắt nói: "Cậu cũng từng đi vào.
"
"Đúng vậy, còn đánh một trận với bộ xương kia.
" Phương Vỹ Huyền gật đầu nói.
"Cậu! " Chưởng môn Trịnh vẫn còn muốn truy hỏi.
Lúc này, Phương Vỹ Huyền tiến lên một bước, biến mất ngay tại chỗ trong nháy mắt.
"Tôi không có thời gian đứng đây tán gẫu với ông.
"
Phương Vỹ Huyền nói bằng giọng điệu bình thản, thân hình lại xuất hiện ở sau lưng chưởng môn Trịnh.
Là cường giả Võ Tôn đỉnh cấp, chưởng môn Trịnh phản ứng