Khi Tử Diễm sắp chạm vào đám đông thì chợt ầm ầm tan vỡ.
Một bóng hình toàn thân phát ra ánh sáng xanh nhạt xuất hiện trên không trung phía trên đám đông.
Nhiều du khách ngẩng đầu nhìn lên, thấy một người đàn ông mặc áo đạo sĩ với mái tóc hoa râm.
Ông ta đứng trên không trung, trên tay cầm một thanh kiếm gỗ.
“Đây, đây có phải là thần tiên đến cứu chúng ta không?”
Các du khách nhìn người đạo sĩ với vẻ mặt vui mừng.
Sau khi đạo sĩ xuất hiện, nhiệt độ không khí xung quanh đây bắt đầu hạ xuống, làm cho ai nấy đều cảm thấy một luồng không khí mát mẻ bao trùm.
Ở giữa chân trời, sắc mặt của người đạo sĩ trở nên nghiêm trọng, ánh mắt nhìn về phía Vân Nhất Trì ở đằng xa.
Toàn thân người này lộ vẻ dữ tợn, giống như người đã phạm phải tội nghiệt nặng nề, thật là hiếm thấy.
Trong khi người đạo sĩ đang nhìn Vân Nhất Trì, Vân Nhất Trì cũng đang trừng mắt nhìn lại người nọ.
Long Ngạo Thiên đứng ở phía sau nhìn thấy đạo sĩ đang đứng trên không, ánh mắt lóe lên sự vui mừng.
Đại sư Vô Niệm tới rồi!
Nhà họ Long bọn họ được cứu rồi!
Đại sư Vô Niệm là người của hiệp hội Võ Đạo đảo Cửu Long, là người có danh vọng cao nhất ở nơi đó.
Ông ta theo cả Đạo giáo lẫn Phật giáo, có tấm lòng nhân ái, thường ra tay cứu giúp những người đang gặp hoàn cảnh khó khăn hay khi gặp hoạn nạn.
Kiến thức của ông ta về y học và thuật phong thủy lại càng thâm sâu.
Long Ngạo Thiên từng mời ông ta đúc tượng Phật cho nhà họ Long với giá rất cao nhưng ông ta từ chối với lý do nhà họ Long vốn đã ở thời kỳ đỉnh cao rồi, không cần phải dùng đến mánh khóe nào khác để gia tăng vận may thêm nữa.
Ở đảo Cửu Long, đại sư Vô Niệm chính là sự tồn tại của một vị thần tiên sống.
Những võ giả còn sống của nhà họ Long nhìn thấy đại sư Vô Niệm xuất hiện, vẻ mặt đều trở nên vui mừng rạng rỡ.
Có đại sư Vô Niệm ở đây, cái tên Vân Nhất Trì đó chắc chắn sẽ bị trừng trị.
“Ông là ai?” Vân Nhất Trì cau mày hỏi.
“Bần đạo pháp hiệu là Vô Niệm” Đại sư Vô Niệm mở miệng đáp.
Giọng nói của ông ta không hề lớn, nhưng mỗi người đang đứng trên đảo đều có thể nghe được rõ ràng.
Trong lúc đang nói chuyện, thân hình của ông ta từ từ trôi về phía trước.
Vân Nhất Trì nhìn đại sư Vô Niệm, đáy mắt lóe lên sự hưng phấn ngày càng mãnh liệt.
Một tu sĩ ở cảnh giới Nguyên Anh Kỳ.
Giao đấu với tu sĩ Nguyên Anh Kỳ có thể khiến cho anh ta gia tăng sức mạnh nhanh hơn.
Nghĩ vậy, Vân Nhất Trì liếm môi, chân phải khẽ cong lại.
Đại sư Vô Niệm vừa đến gần Vân Nhất Trì, vừa từ tốn cất lời: “Tội nghiệt trên người cậu quá nặng rồi, nghe lời tôi nói, sớm ngày quay đầu, may ra còn có cơ hội cứu vãn…”
“Ầm!”
Đại sư Vô Niệm còn chưa nói xong, viên đạn của Vân Nhất Trì đã hướng về phía ông ta lao đi vun vút.
Đại sư Vô Niệm khẽ thở dài, tay phải cầm chặt kiếm gỗ vung về phía trước.
“Két!”
Một đạo kiếm khí màu trắng xuất hiện, nhanh chóng lao đến gần Vân Nhất Trì.
“Ầm!”
Âm thanh bùng nổ vang lên, cơ thể của Vân Nhất Trì văng ra ngoài như một viên đại bác.
Nhìn thấy cảnh này, những du khách đứng ở đằng sau sững sờ mất một lúc, rồi nhanh chóng vang lên tiếng reo hò vui sướng.
Được cứu rồi!
Cái tên Vân Nhất Trì kia vốn không phải là đối thủ của đại sư Vô Niệm.
…
Tốc độ tiến cấp của Phương Vỹ Huyền tăng lên nhanh chóng.
Nhưng trong quá trình tăng lên đó, anh lại mơ hồ nhận ra có nhiều chỗ không thích hợp.
Càng ngày càng có nhiều sinh vật dưới biển tụ hội xung quanh anh.
Những sinh vật này dường như đánh hơi thấy mùi gì đó nên lũ lượt kéo đến vây quanh đây.
Nếu như không phải tốc độ tiến cấp của Phương Vỹ Huyền đủ nhanh, e là những sinh vật kia đã lao đến tấn công anh từ lâu rồi.
“Những sinh vật dưới biển này vốn có thể cảm nhận được hơi thở của căn nguyên Rồng, bọn chúng muốn đoạt lấy căn nguyên này.”
Đợi đến khi những sinh vật dưới biển tụ tập xung quanh đủ nhiều rồi, Phương Vỹ Huyền bèn tập trung chân khí trên người rồi phóng ra toàn bộ.
Sức mạnh khổng lồ lan tỏa ra xung quanh, đánh bay tất cả những sinh vật dưới biển này.
Phương Vỹ Huyền nhanh chóng quay trở lại vị trí cách đáy biển khoảng hai nghìn mét.
Ở vị trí này, nước biển xung quanh đã không còn trở nên lạnh lẽo nữa rồi.
Mà áp lực nước tác động lên cơ thể của Phương Vỹ Huyền cũng giảm đi rất nhiều.
Tốc độ tiến cấp của Phương Vỹ Huyền vẫn còn tăng nhanh.
Nhưng vào ngay lúc này, Phương Vỹ Huyền lại cảm nhận được một luồng hơi thở cực kỳ mạnh mẽ xuất hiện ở nơi dưới chân cách đây không xa.
Ánh mắt Phương Vỹ Huyền thoáng lạnh lẽo, cơ thể căng cứng nhìn xuống phía dưới.
Chỉ nhìn thấy một hình bóng kỳ lạ đang lao về phía anh.
Nói hình thù của cái bóng kia kỳ lạ là vì nó giống với dáng người tới chín phần, nhưng nửa thân dưới lại mang hình dáng của một chiếc đuôi cá, trên đầu lâu có một chiếc sừng nhọn, trong tay còn cầm một cây đinh ba.
Lẽ nào là Hải Linh tộc? Nhưng nhìn ngoại hình thì có vẻ không giống cho lắm.
Phương Vỹ Huyền từng có qua lại với vài người của Hải Linh tộc, nhưng những người thuộc Hải Linh tộc đó sau khi tu luyện đến một cấp bậc nhất định, dáng vẻ bên ngoài sẽ không khác gì con người là mấy.
Nhưng sinh vật kỳ lạ ở dưới chân này, từ hình dáng mà nói thì khác với con người rất lớn.
Tốc độ di chuyển của sinh vật kỳ lạ này rất nhanh, chỉ có vài giây ngắn ngủi đã đuổi đến cách Phương Vỹ Huyền không tới một trăm mét.
Phương Vỹ Huyền ngẫm nghĩ, quyết định giữ nguyên vị trí của mình.
Anh muốn xem thử, rốt cuộc vì sao mà sinh vật kỳ lạ này lại tới đây.
Mười mấy giây sau, sinh vật kỳ lạ đó đã đuổi kịp Phương Vỹ Huyền, bơi đến trước mặt Phương Vỹ Huyền.
Ở nơi vốn tăm tối này, Phương Vỹ Huyền cũng chỉ có thể nhìn thấy được hình dáng của đối phương.
Lúc này, Phương Vỹ Huyền chợt nhớ đến một thuật pháp rất chi là vô dụng mà trước kia đã từng học qua.
Trong lòng anh khẽ nhẩm pháp quyết, bàn tay phải đưa ra.
Chân khí ngưng tụ trong lòng bàn tay của anh, nhanh chóng tụ lại thành một quả cầu năng lượng mang ánh sáng trắng.
Phương Vỹ Huyền đưa quả cầu năng lượng hướng về phía đầu lâu.
Vùng biển có bán kính hàng chục mét lập tức được chiếu sáng.
Có vẻ như câu nói mọi pháp thuật đều có ý nghĩa tồn tại của chúng không sai.
Sau khi vùng biển được chiếu sáng, Phương Vỹ Huyền có thể nhìn rõ được hình dạng thật sự của sinh vật kỳ lạ trước mặt.
So với suy nghĩ trước đó của Phương Vỹ Huyền không khác là bao, đây đúng là một sinh vật mang hình dạng của con người cực kỳ