Nhà họ Trịnh?
Tần Ảnh Huân sửng sốt, sau đó sắc mặt lập tức thay đổi.
Lúc anh ta ở Kinh Thành, đã từng nghe nói qua chuyện này.
Nhà họ Trịnh huy động những thế gia lớn ở Hoài Bắc tìm kiếm Phương Vỹ Huyền, muốn báo thù cho Tam trưởng lão đã chết của nhà họ Trịnh!
Bây giờ Phương Vỹ Huyền cầm thanh kiếm kia đến nhà họ Trịnh… Chẳng lẽ muốn đối kháng trực diện với nhà họ Trịnh ư?
Tần Ảnh Huân ngây ngẩn đứng tại chỗ, sắc mặt không ngừng thay đổi.
Rồi sau đó anh ta phát hiện Phương Vỹ Huyền đã đi ra khỏi cửa, lập tức bước nhanh đi theo.
Ngồi ở thang máy, Tần Ảnh Huân nhìn vẻ mặt bình thản của Phương Vỹ Huyền, hỏi: “Đại sư Phương… Anh muốn đến nhà họ Trịnh thật đấy à?”
“Chứ không lẽ là giả?” Phương Vỹ Huyền hơi nhíu mày, nói.
“Nhưng, nhưng mà…” Ánh mắt Tần Ảnh Huân chấn động, muốn nói thêm gì đó, lại không biết nên nói gì mới được.
Thanh danh của nhà họ Trịnh ở Hoài Bắc cực kỳ vang xa, được xưng là thế gia võ đạo đứng đầu Hoài Bắc.
Mà gần đây tin tức Đại trưởng lão Trịnh Thiểm Dinh của nhà họ Trịnh thành công đột phá đến cảnh giới Võ Thánh, càng làm chấn động toàn bộ giới võ đạo của Hoa Hạ.
Có thể nói, nhà họ Trịnh đúng là như mặt trời lúc ban trưa.
Thậm chí có thể nói, bây giờ nhà họ Trịnh mà tới Kinh Thành, còn có thể liệt vào hàng ngũ gia tộc trung lưu!
Tuy rằng Phương Vỹ Huyền rất mạnh, nhưng dù sao cũng chỉ có một thân một mình!
Nhà họ Trịnh thì ngược lại, có cường giả Võ Thánh trấn thủ, đồng thời bên trong cũng vô cùng vững mạnh.
Từ lịch sử nhìn lại, dùng sức của một người mà đối đầu với cả một dòng họ, phần lớn người đều không thể có được kết cục tốt.
“Anh muốn nói gì?” Phương Vỹ Huyền nhìn Tần Ảnh Huân muốn nói lại thôi, hỏi.
“À… Tôi nói điều này mong đại sư Phương đừng để ý… Cứ thế mà đi tìm nhà họ Trịnh, có phải hơi quá khích rồi không?” Tần Ảnh Huân nặn ra một nụ cười, nói.
“Không sao đâu, bọn họ cũng đã tìm tôi hơn một tháng rồi.
Hôm nay tôi không chủ động đi tìm bọn họ, thì sớm hay muộn bọn họ cũng sẽ tìm được tôi mà thôi.
” Phương Vỹ Huyền nói, duỗi người: “Tôi cũng đã hơn một tháng rồi chưa hoạt động, đúng lúc có thể đi rèn luyện một chút.
”
Nhìn dáng vẻ bình thản tự nhiên, thậm chí còn có chút lười biếng của Phương Vỹ Huyền, Tần Ảnh Huân ngậm miệng lại.
Rất rõ ràng, Phương Vỹ Huyền hoàn toàn không hề để nhà họ Trịnh vào trong mắt.
Từ trong thang máy của chung cư đi ra, lúc đi ra bên ngoài tiểu khu, Tần Ảnh Huân cố ý đi chậm lại vài bước, lấy điện thoại ra, gọi cho ông nội Tần Hải Minh.
Tình hình bây giờ anh ta không thể xử lý được, anh ta cũng không thể ngăn cản được Phương Vỹ Huyền, chỉ có thể hỏi thử Tần Hải Minh.
“Ông nội, cháu đã đưa thanh kiếm đến tay đại sư Phương rồi.
” Tần Ảnh Huân nói.
“Ừ, cậu ta có nói gì không?” Tần Hải Minh hỏi.
“Chậc, bây giờ anh ta cầm kiếm, muốn đến nhà họ Trịnh.
” Tần Ảnh Huân nhìn Phương Vỹ Huyền đi ở phía trước, nhỏ giọng nói.
“Ồ? Đến nhà họ Trịnh?” Tần Hải Minh rõ ràng là hơi sửng sốt, sau đó cười nói: “Xem ra, cậu ta không định giấu tài nữa rồi.
”
“Ông nội, cháu có cần làm gì không?” Tần Ảnh Huân hỏi.
“Cháu muốn làm gì?” Tần Hải Minh hỏi ngược lại.
“Cứ thế để cho đại sư Phương đến nhà họ Trịnh sao?” Tần Ảnh Huân ngạc nhiên nói.
“Đương nhiên, đây là quyết định của cậu ta, không ai có thể ngăn được cậu ta.
” Tần Hải Minh nói.
“Vậy… Cháu muốn đi theo anh ta học hỏi một ít, ông thấy có được không?” Tần Ảnh Huân do dự hỏi.
“Ha ha ha, dĩ nhiên là được, nhưng mà có lẽ cháu sẽ không học được gì đâu.
” Tần Hải Minh cười to nói.
Sau khi cúp điện thoại, Tần Ảnh Huân bước nhanh đuổi theo bước chân của Phương Vỹ Huyền.
Hai người cứ như vậy đi trên đường cái.
Nghĩ đến tình cảnh lát nữa có thể sẽ gặp phải, trong lòng Tần Ảnh Huân hơi căng thẳng, nhưng cũng vô cùng mong đợi.
Anh ta tin Phương Vỹ Huyền có thực lực đấu lại nổi Võ Thánh.
Nói cách khác, đợi lát nữa tới nhà họ Trịnh, anh ta có thể được nhìn thấy trận chiến giữa hai Võ Thánh thật gần.
Võ Thánh đấu với nhau, nhất định sẽ rung trời lệch đất!
Nhưng đồng thời Tần Ảnh Huân cũng có chút lo lắng.
Phương Vỹ Huyền đấu với Đại trưởng lão nhà họ Trịnh, đây là chuyện giữa hai võ giả.
Nhưng mà phía sau Đại trưởng lão nhà họ Trịnh, lại là cả nhà họ Trịnh!
Thế lực của nhà họ Trịnh ở Hoài Bắc, dùng câu một tay che trời để hình dung cũng không quá.
Nếu như vậy, trận chiến lát nữa, sẽ không thể nào có tình cảnh công bằng!
Cho dù Phương Vỹ Huyền có thể thắng được Đại trưởng lão của nhà họ Trịnh, thì cũng sẽ bị những người khác ở nhà họ Trịnh bao vây, thậm chí là cả các thế gia võ đạo lớn ở Hoài Bắc bao vây!
Đến lúc ấy, thì phải làm sao mới phá vỡ được cục diện?
Tần Ảnh Huân càng nghĩ càng sợ, quay đầu nhìn về phía Phương Vỹ Huyền đi ở bên cạnh.
Mà Phương Vỹ Huyền lúc này, sắc mặt cũng vô cùng nặng nề.
Quả nhiên, đại sư Phương cũng cảm thấy chuyến đi này cực kỳ nguy hiểm đúng không?
Có phải là nên suy nghĩ lại thật kỹ một lần nữa rồi không, rồi mới quyết định hành động như thế nào?
Tần Ảnh Huân căng thẳng mà nhìn Phương Vỹ Huyền.
Phương Vỹ Huyền đang đi, đột nhiên dừng lại bước chân.
Tần Ảnh Huân cũng lập tức dừng lại theo.
Cuối cùng cũng phải đưa ra quyết định rồi sao?
Kể cả bây giờ có quay đầu đi về, Tần Ảnh Huân cũng sẽ không cho rằng Phương Vỹ Huyền nhát gan hay là sợ phiền toái.
Anh ta biết, kẻ mạnh thực sự đều có sức mạnh lẫn đầu óc.
Trong lịch sử đã từng xuất hiện rất nhiều nhân vật có thực lực mạnh mẽ, nhưng lại không có đầu óc, loại người này được gọi chung là những kẻ lỗ mãng.
Phương Vỹ Huyền quay đầu, nhìn về phía Tần Ảnh Huân, khẽ gãi đầu, hỏi: “Anh biết vị trí cụ thể của nhà họ Trịnh ở đâu không?”
“…” Trong lúc nhất thời Tần Ảnh Huân không đáp lại được gì.
Sau một lát im lặng, điện thoại