Trong lúc mọi người ở đây chấn động không thôi, Phương Vỹ Huyền đi về phía đám người đó.
Không biết ai dẫn đầu, mà tất cả đại diện cho các thế gia võ đạo đồng loạt khom lưng trước Phương Vỹ Huyền!
“Cung, cung nghênh đại sư Phương!” Mọi người cùng hô lên.
Phương Vỹ Huyền sửng sốt, cũng không để ý tới bọn họ, mà đi thẳng đến trước mặt Tần Ảnh Huân đã rơi vào trạng thái ngơ ngác.
“Đi thôi.”
Tần Ảnh Huân như tỉnh khỏi cơn mơ, giật mình, lập tức đáp: “Được được!”
Rồi sau đó, hai người đi ra khỏi đám người, đi ra ngoài nhà họ Trịnh.
Đi được hai bước, phía sau đột nhiên vang lên một giọng nói.
“Đại sư Phương, xin dừng bước!”
Phương Vỹ Huyền dừng bước chân, xoay người, lập tức nhìn thấy Hàn Lý Minh đi ra.
“Chuyện gì?” Phương Vỹ Huyền khẽ nhíu mày, hỏi.
Hàn Lý Minh bước về phía trước hai bước, cung kính ôm quyền nói: “Đại sư Phương, lấy sức mạnh có thể quét ngang nhà họ Trịnh của bản thân cậu, sau này nhất định sẽ làm rúng động toàn bộ Hoa Hạ.
Mà tôi đại diện cho nhà họ Hàn, sau này nguyện ý tôn kính, nghe theo hiệu lệnh của cậu…”
Gã ta vừa mở miệng, đám đại diện cho những thế gia phía sau cũng ngo ngoe rục rịch.
Phương Vỹ Huyền thực lực khủng khϊếp, bọn họ đều thấy trong mắt.
Sau khi xử lý nhà họ Trịnh, Phương Vỹ Huyền chính là người đứng đầu giới Võ đạo Hoài Bắc!
Bây giờ chính là thời cơ tốt để tỏ rõ thái độ!
Chỉ cần đứng về phe Phương Vỹ Huyền là có thể giữ được bình an!
Vào lúc đám người đại diện các thế gia muốn tỏ rõ thái độ, Phương Vỹ Huyền lại nhíu mày, nói: “Tôi không có hứng thú tham dự vào chuyện của nhóm thế gia.”
“Nguyên nhân tôi đến nhà họ Trịnh là bởi vì nhà họ Trịnh chọc vào tôi trước.”
“Ngoài ra, chuyện hôm nay, mọi người nhìn thấy rồi thôi, đừng nói ra ngoài.
Nếu rước lấy phiền phức cho tôi, vậy tôi sẽ đi tìm người đó gây phiền phức, hiểu chưa?”
Một câu cuối cùng của Phương Vỹ Huyền đã làm cho đám người đại diện cho các thế gia giật mình.
Bọn họ ai nấy đều thấy được kết cục bi thảm của nhà họ Trịnh.
Bọn họ không muốn giẫm lên vết xe đổ!
“Đại sư Phương yên tâm, nếu anh không muốn khoe khoang, vậy nhóm đại diện cho các thế gia chúng tôi hôm nay sẽ hợp sức giảm thiểu ảnh hưởng của chuyện ngày hôm nay xuống mức thấp nhất.” Hàn Lý Minh nói.
“Đúng vậy, đúng vậy, đại sư Phương, xin cậu yên tâm…” Những đại diện cho các thế gia khác đứng phía sau cũng nói phụ họa theo.
Phương Vỹ Huyền liếc mắt nhìn Hàn Lý Minh một cái, xoay người rời đi.
Hàn Lý Minh nhìn bóng lưng rời đi của Phương Vỹ Huyền, trong mắt cố che giấu vẻ kích động.
Gã cố ý đứng ra nói với Phương Vỹ Huyền câu nói kia chính là vì thử thái độ của Phương Vỹ Huyền.
Hiện giờ gã biết Phương Vỹ Huyền không có lòng tham dự vào tranh đấu của các thế gia lớn ở Hoài Bắc.
Điều này với nhà họ Hàn mà nói chính là tin tức cực tốt.
Trước kia, có nhà họ Trịnh có nội lực mạnh mẽ giống như một ngọn núi lớn đè nhà họ Hàn không thể thở nổi.
Nhưng sau hôm nay, nhà họ Trịnh đổ sập, kết cục trong giới võ đạo Hoài Bắc đã sắp sửa xuất hiện thay đổi lớn!
Chỉ cần nhà họ Hàn nắm chắc cơ hội, là có thể lên đường đỉnh cao!
Đợi đến khi bóng dáng Phương Vỹ Huyền và Tần Ảnh Huân biến mất khỏi tầm mắt, những đại diện cho các thế gia lớn mới thở phào một hơi.
Cảm giác áp bức mà Phương Vỹ Huyền mang đến cho bọn họ thật sự quá mạnh.
“Bây giờ chúng ta… Nên làm gì?” Một chủ nhà mơ hồ hỏi
“Nến làm gì hả, đầu tiên rời khỏi đây trước đã.” Một chủ nhà khác nói.
Rồi sau đó đám đại diện cho các thế gia lớn đồng loạt rời khỏi nhà họ Trịnh.
Lúc đi ra khỏi cửa trang viên nhà họ Trịnh, Hàn Lý Minh đúng lúc chạm mắt gia chủ nhà họ Trần – Trần Thế Quốc.
Trần Thế Quốc nhìn thấy Hàn Lý Minh, ánh mắt hiện lên vẻ bất thường.
Mà Hàn Lý Minh thì mang khuôn mặt tươi cười đi về phía trước, hỏi: “Ông chủ nhà họ Trần, gần đây ít khi nhìn thấy cậu chủ Hạc, xin hỏi cậu ấy đi đâu?”
Sắc mặt Trần Thế Quốc khẽ thay đổi.
“Quan tâm làm quái gì, hỏi nhiều vậy làm chi? Thân thiết với Trần Cao Hạc lắm sao?” Trần Diệc Khang đứng bên cạnh mất kiên nhẫn mở miệng nói.
Hàn Lý Minh còn chưa thể hiện thái độ, thì Hàn Thương Thiết lại giận dữ trừng mắt Trần Diệc Khang, nói: “Trần Diệc Khang, dám nói chuyện với anh trai tôi như thế sao?”
Mắt thấy hai người đã sắp cái lộn.
Lúc này, Hàn Lý Minh lại vỗ bả vai Hàn Thương Thiết, nói: “Chào hỏi một tiếng mà thôi, không cần phải cãi nhau.”
Rồi sau đó Hàn Lý Minh nhìn về phía Trần Thế Quốc, mỉm cười nói: “Ông chủ Trần, tôi có chuyện quan trọng cần gặp mặt Trần Cao Hạc, không biết ông có thể truyền đạt giúp tôi một chút không?”
Trần Thế Quốc híp mắt nhìn Hàn Lý Minh, im lặng một lúc rồi nặng nề đáp: “Không thành vấn đề, trước mắt Trần Cao Hạc đang bận đi nơi khác xử lý một vài việc, còn cần mất một khoảng thời gian.
Chờ đến khi nó về tôi sẽ bảo nó đi tìm cậu.”
“Được, vậy cảm ơn gia chủ Trần, chúng tôi đi trước.” Hàn Lý Minh cười nói rồi kéo Hàn Thương Thiết xoay người đi.
Trần Thế Quốc nhìn theo bóng lưng đang đi xa của Hàn Lý Minh, sắc mặt nặng nề.
Sau khi nhà họ Trịnh sụp đổ, nhà họ Hàn chính là đối thủ duy nhất của nhà họ Trần.
Mà nhìn vẻ tự tin trên mặt Hàn Lý Minh, khiến ông ta cảm thấy hơi nghi ngờ.
“Mẹ nó, cái tên ẻo lả này thật buồn nôn, ngày nào trên mặt cũng treo một bộ mặt cười giả lả…” Trần Diệc Khang đứng bên cạnh mắng.
Trần Thế Quốc liếc mắt nhìn Trần Diệc Khang một cái, nhíu mày nói: “Về đi, đêm nay mở hội nghị dòng họ một lần.”
…
Hàn Lý Minh ngồi vào trong xe, bắt đầu trầm