Edit: WING
***
Thời gian như nước, bất tri bất giác Chu Phụng đã gia nhập Tam Cổ môn ba tháng.
Trong thời gian này, hắn đã tìm hiểu được rất nhiều điều.
Đầu tiên chính là thành phần tổ chức của Tam Cổ môn.
Tam Cổ môn trực tiếp chia làm ngoại môn cùng nội môn, tại chân núi của Cổ Sơn có vô số tiểu viện.
Tất cả đều là ngoại môn, và không ai quan tâm đến ngươi.
Đệ tử ngoại môn muốn được dạy dỗ, cũng chỉ có thể thông qua Truyền Công điện.
Còn nội môn thì ở sườn núi, chỉ cần đạt tới Dẫn Khí kỳ, dẫn động thiên địa linh khí thu nạp vào thân mình là có thể tiến vào nội môn.
Hơn nữa cũng chỉ có tiến vào nội môn, mới có thể học được phương pháp tu luyện chân chính của Tam Cổ môn.
Tất cả đệ tử của ngoại môn đều được nội môn gọi thống nhất là lực sĩ.
Cái gọi là lực sĩ thật ra chính là khổ lực, nô bộc, tác dụng cuối cùng cũng chỉ là cung cấp tài nguyên cho tông môn.
Ở ngoại môn ngươi chỉ có thể rèn luyện thân thể, tăng huyết khí.
Các thủ đoạn còn lại là không có cơ hội để tìm hiểu.
Còn có chính là Cổ sơn cũng không phải là một ngọn núi, mà là một tòa sơn mạch, diện tích vô cùng to lớn.
Cả tòa sơn mạch đều bị Tam Cổ môn chiếm cứ, hơn nữa còn chiếm được lượng lớn tài nguyên trên tòa sơn mạch này.
Phía trên những thứ này đều là Chu Phụng trong khoảng thời gian này tìm ra.
Một buổi sáng lại đến.
Chu Phụng dậy sớm như mọi ngày.
Hôm nay lại là một ngày bận rộn, bởi vì tất cả đệ tử ngoại môn đều cần phải tiến hành làm việc, mới có thể thu được tài nguyên sinh tồn.
Cho nên hắn sáng sớm đã dậy chuẩn bị luyện tập Kim Cương Đại Lực Quyền mấy lần, rồi sau đó đi nuôi dưỡng Nhục Cổ.
Nói tiếp, trong ba tháng này, hắn nhập cảnh cũng được coi là nhanh chóng.
Dưới Bạo Thực bị động duy trì, hắn luôn luôn có thể có được thêm huyết khí, để nuôi Thị Huyết Cổ.
Bây giờ, hắn đã Đoán Thể lục trọng, sắp bắt đầu rèn luyện phổi.
Chu Phụng hít sâu một hơi, chậm rãi bày ra một tư thế.
Một giây sau, quyền xuất ra như rồng, xung quanh phát ra từng trận tiếng xé gió.
Huyết khí trong cơ thể đi kèm với hoạt động của mình, hoạt động theo một cách đặc biệt.
Hơi nóng bốc lên, đây là nhiệt lượng phát ra từ hoạt động của huyết khí.
Trong quá trình này, một chút điểm nhỏ trong cơ thể của hắn đã được huyết khí thâm nhập.
Đồng thời đạt được một tia cường hóa, kinh mạch bế tắc lại một lần nữa bị chậm rãi đả thông.
Sau một vòng tuần hoàn lớn, Chu Phụng chậm rãi thở ra một hơi thật.
Huyết khí vận chuyển chậm rãi ngừng lại, lượng lớn huyết khí chảy trở lại chỗ trái tim.
Nhân cơ hội này, Thị Huyết Cổ ở trái tim cũng bắt đầu làm yêu, bắt đầu hấp thu huyết khí của hắn.
- Thật đúng là phiền phức!
Cảm nhận được huyết khí nhanh chóng mất đi, tâm tình tốt của Chu Phụng một ngày cũng biến mất không thấy đâu.
Lúc này, hắn mới hiểu được Huyết Đan đến tột cùng quan trọng cỡ nào.
Thị Huyết Cổ này quả thực chính là Tỳ Hưu, chỉ vào không ra, hơn nữa mỗi ngày đều hẹn giờ, giống như đồng hồ báo thức.
Mặc dù có Bạo Thực bị động, hắn gần như không thể nuôi được ma cà rồng này.
Hơn nữa khoa trương nhất chính là, mỗi một lần cảnh giới tăng lên, nhu cầu Thị Huyết Cổ liền tăng lên một bậc.
Điều này dẫn đến rất nhiều đệ tử ngoại môn căn bản là không dám đột phá, chỉ có thể cố gắng tích góp tài nguyên, tích góp Huyết Đan.
Chờ tích góp đủ đủ Huyết Đan mới dám đột phá.
Cũng bởi vì như vậy, người của viện số 7 trực tiếp cô lập Chu Phụng.
Lúc trước bởi vì hắn giằng co với Hùng Đảm, khiến cho tất cả mọi người trong viện số 7 cơ hồ đều bị cướp sạch Huyết Đan.
Tuy rằng quy tắc ngầm là một người chỉ có thể cướp mười người, nhưng Hùng Đảm chính là không dựa theo quy củ mà đến.
Không ai dám đặt câu hỏi.
Chưa kể một tháng trước, Hùng Đảm đã chính thức trở thành đệ tử nội môn.
Hơn nữa dưới danh nghĩa thật đúng là bái nhập một gã trưởng lão.
Đối với điều này, hắn không thấy có gì là áy náy.
Bởi vì đó không phải là lỗi của hắn, những người này bị bắt nạt bởi Hùng Đảm, nhưng không dám trả thù Hùng Đảm.
Chỉ dám ở chỗ này âm thầm chà xát làm cái gì cô lập.
Chỉ có vậy, Chu Phụng căn bản là không sao cả.
- Nghe nói không? Lâm Mệnh đồng ý với một nữ đệ tử nội môn làm trai lơ của nàng!
- Ngươi cũng nghe nói? Ta nghe nói nữ đệ tử nội môn kia còn vô cùng nổi danh, bản thân có không ít trai lơ!
- Thật sao? Nếu là như vậy, Lâm Mệnh hẳn là không lo lắng vấn đề Huyết Đan đi!
- Đúng vậy! Đáng tiếc ta không có gương mặt tuấn tú đó!
- .....!
Vừa mới trở lại tiểu viện chuẩn bị rửa mặt, Chu Phụng chợt nghe thấy có người đang nói về Lâm Mệnh.
Không nghĩ tới Lâm Mệnh cũng cúi đầu, còn trực