edit by WING
***
Nghe những lời này của con gái, Tiền Thương không thể không nghĩ về thời gian họ chạy trốn.
Con gái cũng tự đầu tư vào một người ăn xin nhỏ.
Lúc trước hắn còn có chút do dự, chỉ trả một cái giá nhỏ.
Mà chính là bởi vì tiểu khất cái này hỗ trợ, bọn họ mới an toàn chạy đến phạm vi quản sự của Tam Cổ môn.
Kể từ sau người ăn xin nhỏ đó, Tiền Thương chưa từng nghe con gái nói rằng muốn đầu tư vào nam nhân nào khác.
Mặc dù chỗ dựa trước đó của bọn họ, Cổ Cự cũng không có loại đãi ngộ này.
Không nghĩ tới lần này nữ nhi lại để cho hắn đầu tư vào Chu Phụng, xem ra Chu Phụng công tử vẫn có tiềm lực nha!
Suy nghĩ một chút về những gì đã xảy ra trước đó, Tiền Thương lập tức đã quyết định.
Muốn chơi thì chơi một phen lớn! Tốt nhất là thực sự có thể tìm thấy một chỗ dựa lớn.
Nếu không cứ tiếp tục như vậy cũng không phải là biện pháp.
- Cha! Hôm nay còn chưa đem chuyện thú vị của phường thị nói cho ta nghe đấy!
Khi Tiền Thương âm thầm cắn răng muốn chơi lớn một phen, Tiền Thiến Thiến chậm rãi mở miệng.
Bởi vì không nhìn thấy, thêm dung mạo trên tương đối xinh đẹp, cho nên Tiền Thiến Thiến về cơ bản là chân không ra khỏi nhà.
Ngày thường trông cậy vào Tiền Thương giảng một ít chuyện thú vị trong phường thị để tiến hành giải sầu.
Đồng thời Tiền Thiến Thiến cũng có thể thông qua tin tức vụn vặt này, phân tích ra rất nhiều thứ.
Có thể nói, cửa hàng này có thể được thành lập, Tiền Thiến Thiến công không thể không có.
- Được được được!! Chờ lát nữa phụ thân sẽ nói cho con biết!
Tiền Thương chuẩn bị mời một ít tiểu nhị trở về, trước đây bởi vì chỗ dựa vững chắc phát sinh vấn đề.
Vì vậy, những người trong cửa hàng về cơ bản không đến làm việc.
Hiện tại nhất định phải thỉnh người lần nữa, còn phải nhanh chóng chuẩn bị đem phí bảo hộ đưa đến Khổ Trúc Phong.
Điều đáng nói là, dưới tay Triệu Vũ lâu la, vừa rồi trực tiếp biến mất không thấy đâu.
Rõ ràng là nhận ra sự không ổn, trực tiếp chuồn.
.....!
Chu Phụng rất nhanh đã trở lại Khổ Trúc Phong.
Khổ Trúc Phong vẫn như cũ như trước, không có chút biến hóa nào.
Tất cả mọi người đều là một bộ dáng quỷ chết đói, không phải bế quan tu luyện, chính là đang tính toán lẫn nhau.
Các đỉnh khác còn có các loại quy tắc, nhưng Khổ Trúc Phong lại là quy tắc gì cũng không có.
Tàn sát đồng môn? Điều này đặt ở các đỉnh khác có thể là một tội lớn, nhưng ở Khổ Trúc Phong thì không có chuyện này.
Và điều này cũng tạo điều kiện cho Chu Phụng làm chuyện.
- Chu sư huynh! Ta có vài thứ cần lãnh giáo sư huynh!
Hắn đã trực tiếp chọn một mục tiêu.
Vị Chu sư huynh này cùng họ với hắn, gia nhập Khổ Trúc Phong cũng đã một thời gian.
Tu vi là Dẫn Khí cửu trọng, so với cảnh giới của hắn còn cao hơn không ít.
Chỉ là ở trong Khổ Trúc Phong tu vi này đã tính là tầng dưới chót rồi.
Bình thường cũng có không ít sư huynh nhìn chằm chằm Chu sư huynh, một khi Chu sư huynh đột phá, như vậy rất có thể sẽ bị ăn tươi.
Hiện tại trên Khổ Trúc Phong Dẫn Khí cảnh căn bản không đáng để những sư huynh sư tỷ này động thủ.
Ngay cả Chu Phụng ngày thường cũng có rất nhiều người âm thầm nhìn trộm.
Chỉ thấy miệng trên mặt Chu sư huynh vẫn nhếch lên, đồng thời còn thỉnh thoảng phát ra tiếng cười không rõ ý nghĩa.
Dưới ảnh hưởng của Thôn Ma Cổ, toàn bộ Khổ Trúc Phong cũng không có bao nhiêu người bình thường.
Cho nên đối với bộ dáng cổ quái như vậy, Chu Phụng đã thấy lạ không trách.
Ngay cả bản thân hắn cũng cảm thấy mình hơi thần kinh.
- Hả? Có chuyện gì vậy?
Nghe được tiếng gọi của hắn, Chu sư huynh có chút ngoài ý muốn, xoay người trở lại một câu.
Chu Phụng có thể cảm nhận được vô cùng rõ ràng, một ánh mắt tham lam đánh giá hắn từ trên xuống dưới.
Loại này giống như si hán nhìn mỹ nữ vậy, không chút che dấu lại làm cho người ta một trận ớn lạnh.
- Chúng ta nói chuyện nơi khác đi!
Đầu tiên hắn lựa chọn đổi chỗ.
Động thủ trên Khổ Trúc Phong, thật sự là bất tiện, bởi vì cản trở quá nhiều.
Ngay cả khi thành công, cũng có thể bị cướp.
- Thay đổi nơi? Được rồi! Được rồi!
Chu sư huynh đột nhiên phát ra một tiếng cười quái dị, sau đó lại ngừng lại.
Rất hiển nhiên, cùng suy nghĩ của Chu Phụng giống nhau, vị Chu sư huynh này trong lòng cũng đang đánh chủ ý với hắn.
Nhìn thấy điều này, Chu Phụng trong lòng càng thêm kiên định.
Rất nhanh, hai người trực tiếp đi xuống Khổ Trúc Phong.
Mà khi hai người rời khỏi Khổ Trúc Phong, có mấy đôi mắt là gắt gao nhìn chằm chằm bóng lưng bọn họ.
Chu Phụng mang theo Chu sư huynh chậm rãi đi vào sâu trong núi rừng.
Bốn phía một hồi liền trở nên một chút dấu vết của