Edit: WING
***
- Vì các ngươi đã vượt qua khảo nghiệm! Vì vậy, ta có thể nói cho các ngươi biết một vài thứ!
Ngụy Hợp đem Thị Huyết Cổ thu thập được lúc trước, bỏ vào trong một cái túi nhỏ.
Sau đó là đem một ít chuyện nói cho hai người trước mặt.
Thì ra, thông tin mà biết được Chu Phụng trước đây hầu như đều là giả mạo.
Nơi này cũng không phải tổng bộ Tam Cổ môn, nơi này cũng không có bao nhiêu người tu hành.
Tự nhiên, nhà ăn được mô tả ở trên cũng là giả mạo.
Còn có cái gì sáng nay đích thân dạy mọi người, cũng là giả.
Buổi sáng này mọi người gần như đã chết sạch rồi, còn dạy cái rắm a!
Kế tiếp, Chu Phụng là đệ tử nhập môn chính thức, lát nữa sẽ bị đưa đến Cổ Sơn, nơi đó mới là nơi tổng bộ của Tam Cổ môn.
Sau đó chuyện ăn cơm cũng phải dựa vào chính mình giải quyết.
Ý nghĩa của nơi này chỉ đơn giản là để cho các trại gần đó gửi những đứa trẻ đó đến đây.
Nói theo nghĩa phổ thông, đây chỉ là một điểm tuyển sinh.
Vì chính là để hấp thu càng nhiều người mới, dù sao đệ tử Tam Cổ môn cũng chính là vật tư tiêu hao.
Nếu như không tuyển nhiều người, căn bản không đáp ứng được tốc độ tiêu hao.
Vì vậy mới thiết lập một thành trì ở đây, thu hút các trại xung quanh để gửi trẻ đến đây.
Đồng thời, Nơi này cũng là điểm tài nguyên do Tam Cổ môn khống chế.
Hàng năm đều từ nơi này vận chuyển lương thực cùng huyết khí cổ đến Cổ Sơn.
Cái gọi là huyết khí cổ kỳ thật chính là thị huyết cổ hút khô túc chủ sau khi chết.
Mỗi một huyết khí cổ này đều mang theo một mạng người.
Biết được sự thật tàn khốc này, Chu Phụng không khỏi nắm chặt nắm đấm.
- Được rồi! Một số việc khác, các ngươi đến Cổ Sơn tự nhiên sẽ hiểu!
- Hai người các ngươi tốt nhất cũng biết một chút, dù sao đến Cổ Sơn cũng không dễ lăn lộn!
Lại là đơn giản dặn dò vài câu, Ngụy Hợp liền rời đi.
Trực tiếp lưu lại hai người Chu Phụng.
- Chết rồi! Tất cả đã chết....!
Chu Phụng nhìn thoáng qua nữ tử gầy gò tựa như tang thi.
Phát hiện bên trong miệng người phụ nữ này vẫn luôn lẩm bẩm ‘đã chết’.
Xem ra tựa hồ là có thân hữu chết trong lần thí luyện nhập môn này, hiện tại không chịu nổi đả kích.
Đối với điều này, hắn không có ý định đi lên để an ủi.
Thứ nhất, hắn không quen biết với người ta, thứ hai, bây giờ hắn không có dư sức quan tâm đến người khác.
Bây giờ tất cả mọi người đều là Nê Bồ Tát qua sông tự mình khó bảo vệ.
Chỉ là nói đến cũng có chút châm chọc, hắn còn nhớ rõ ngày gieo cổ ngày hôm qua, hàng người khổng lồ kia còn phân cấp đủ loại.
Còn có không ít lưu dân bị dân trại coi thường, bị xa lánh đến mép cực điểm.
Chớp mắt này, trực tiếp là bình đẳng cho tất cả mọi người, hầu như tất cả đều được chôn cất ở đây.
- A? Thanh tiến độ sắp đầy rồi?
Chu Phụng tìm một vị trí râm mát ngồi xuống, sau đó mở bảng điều khiển kỹ năng.
Sau khi mở bảng điều khiển kỹ năng, hắn rất ngạc nhiên khi thấy rằng thanh tiến trình bên dưới đã gần đầy.
Hắn nhớ sau khi nhận được Bạo Thực bị động này, thanh tiến độ đã về không.
Tại sao đột nhiên sắp đầy?
Quy luật là gì? Hay là làm cái gì đó, sẽ đẩy nhanh tiến độ của thanh tiến độ?
- Quên đi! Vẫn là vận chuyển huyết khí đi!
Chu Phụng không nghĩ thông suốt là vì cái gì, vì thế tại chỗ tu luyện Ngưng Huyết Quyết.
Đồng thời đặt thịt khô giấu trong quần áo vào miệng để nhai.
Trong quá trình này, Ngân Linh cũng nói chuyện với hắn một vài câu chuyện.
Đúng vậy! Người phụ nữ được coi là cùng một khóa với hắn tên là Ngân Linh.
Nhưng vì cả hai đều không có chủ đề chung.
Sau một vài lần trò chuyện đơn giản, không có ý định tiếp tục nói chuyện.
Lại đợi một hồi lâu, Ngụy Hợp cuối cùng cũng xuất hiện lần nữa.
Người mang bọn họ đến Cổ Sơn cũng không phải Ngụy Hợp.
Mà lúc này Chu Phụng cũng thấy được mấy người như khô héo, đây là những người còn sống sót khác.
Hắn còn nhìn thấy một người rất quen mắt, người này tựa hồ đứng ở phía trước hắn vào ngày trồng cổ.
Chỉ là mấy người bên cạnh người này tựa hồ đều không thấy.
Chẳng bao lâu, đám người bọn họ đã được đưa đến chân núi.
Có một vài con tê giác khổng lồ ở phía trước.
Nếu như không đoán sai, kế tiếp chính là mấy con tê giác này đưa bọn họ đến Cổ Sơn.
Những con tê giác này rất lớn, trên lưng vẫn còn chứa một yên xe khổng lồ, đủ cho nhiều người ngồi trên đó.
Đồng thời đáng chú ý chính là, đôi mắt của tê giác này chỉ có lòng trắng, không có đồng tử!?
Và những con tê giác này cũng không có bất kỳ hành động nhỏ nào, giống như một chiếc xe, hoàn