edit by WING
***
- Đó chính là hộ đạo nhân a! Tại sao....!
Ngọc Minh hiển nhiên là tương đối hiểu rõ đãi ngộ trở thành hộ đạo nhân.
Ghen tị trên mặt cũng sắp tràn ra rồi, nhưng mặc dù như vậy Ngọc Minh vẫn lấy nghị lực cực mạnh.
Áp chế lòng ghen tị kia xuống, sau đó lảo đảo bước chân đi đến bên cạnh Chu Phụng.
Lúc này trên mặt đã biến thành bộ dáng lấy lòng.
Khuôn mặt cuar những người xung quanh cũng biểu hiện một chút kính sợ.
Chỉ với một câu nói của Tưởng Kinh, đã xảy ra biến hóa như vậy.
- Thật đúng là khoa trương....!
Chu Phụng cũng không có ý nghĩ gì đối với bộ dáng nịnh nọt này của Ngọc Minh.
Bây giờ hắn chỉ muốn hiểu hộ đạo nhân là gì.
Hắn luôn cảm thấy Tưởng Kinh không có hảo ý với mình, trong nháy mắt vừa rồi bản năng chiến đấu đã kích hoạt.
Đoàn người Chu Phụng vẫn đang chậm rãi tiến lên.
Mãi cho đến khi mặt trời gần như lặn, mọi người mới dừng lại.
Trong khoảng thời gian này, hắn cũng hiểu rõ một số chi tiết về hộ đạo nhân.
- Quả nhiên là có mục đích khác!
Nghe Ngọc Minh ở bên cạnh luôn khoe khoang lợi ích của việc trở thành hộ đạo nhân.
Chu Phụng xác định Tưởng Kinh tuyệt đối không có ý tốt.
Hắn chính là một đệ tử nội môn, cũng không có kỹ năng đặc thù.
Dựa vào cái gì làm hộ đạo nhân, nhưng đây là một gã tu sĩ Linh Đài cảnh mượn sức.
Nếu là người bình thường, căn bản không cự tuyệt được lôi kéo như vậy đi!
Ví dụ như Ngọc Minh trước mắt, dù huyết khí tổn hại lớn, nhưng vẫn như cũ một bộ dáng làm chó.
Linh Đài cảnh thật sự đáng sợ như thế sao?
Mặc dù có Liên Tâm Cổ tồn tại, cũng không đến mức hèn mọn như vậy đi!
Lúc này, Chu Phụng nhìn thoáng qua Tưởng Kinh đang ngồi ngay ngắn ở xa.
- A? Đó là....!
Chỉ thấy Tưởng Kinh lúc này lấy ra mấy lá cờ nhỏ.
Trên những lá cờ nhỏ này đều vẽ một phù văn phức tạp, theo Tưởng Kinh tùy ý ném một cái.
Trực tiếp hình thành một tiểu pháp trận, một cỗ khí tức khó hiểu bao trùm chung quanh.
Dường như là nhìn ra trong lòng hắn có chút nghi hoặc.
Ngọc Minh bên cạnh là nhạy bén bắt đầu giải thích cho hắn.
- Đó là ẩn nấp trận kỳ! Chỉ có tu sĩ Linh Đài cảnh mới có thể thi triển!
Vừa rồi Tưởng Kinh sử dụng kỳ thật là một bộ tiểu trận kỳ, Có thể bố trí một trận pháp tạm thời.
Chỉ là muốn sử dụng trận kỳ thì nhất định phải tu sĩ Linh Đài cảnh mới được.
Bởi vì chỉ có tu sĩ Linh Đài cảnh mới có thần hồn lực khống chế trận kỳ.
Mà ẩn nấp trận kỳ này cũng là bảo đảm quan trọng để đoàn người bọn họ có thể qua đêm trong tự nhiên.
Chỉ cần đặt bộ cờ này, khu vực nơi họ sống, bất kỳ âm thanh, mùi nào cũng sẽ được che đậy.
Cũng chỉ có như vậy, mới có thể tránh được các loại yêu thú trong đêm.
Không giống như vùng đất màu mỡ của Đông Thổ, Nam Cương ở đây không phải là địa bàn của nhân loại.
Không bằng nói là khung gầm của yêu thú, nhân loại ở Nam Cương này nói thật chỉ là dân tộc thiểu số.
Dã ngoại tùy tùy tiện tiện đều có thể gặp phải yêu thú sánh vai Ngưng Khí cảnh.
Yêu thú sánh vai với tu sĩ Linh Đài cảnh cũng vô cùng phổ biến.
Chính vì vậy, nếu như không có tu vi Linh Đài cảnh, xuyên qua dã ngoại Nam Cương, là một chuyện vô cùng nguy hiểm.
- Hóa ra là như vậy!
Chu Phụng gật gật đầu tỏ vẻ mình hiểu rồi!
Đây nên được coi là một loại nhận thức chung.
Ngọc Minh nhìn thấy điều này, cũng nóng lòng muốn làm quen với Chu Phụng, trực tiếp triển khai đề tài.
- Nhắc tới tu sĩ Linh Đài cảnh chỗ tốt nhất! Không chỉ có thể khống chế trận kỳ, còn có thể uẩn dưỡng pháp khí, luyện chế cổ trùng, thậm chí tu hành pháp thuật chân chính!
Lời này, toàn bộ đều là ý hâm mộ.
Dù sao so với Ngưng Khí cảnh, Linh Đài cảnh có thể làm việc thật sự là quá nhiều.
Ở cảnh giới Ngưng Khí cảnh này, ngươi ngoại trừ hấp thu linh khí ra, về cơ bản không có nhiều việc có thể làm.
Thủ đoạn tăng thực lực bản thân cũng vô cùng ít.
Nhưng nếu đến Linh Đài cảnh, vậy thì khác rồi.
Có được thần hồn lực, có thể làm được rất nhiều thứ.
Ngoại trừ những thứ mà Ngọc Minh nói, luyện đan, luyện khí, thuần dưỡng linh thú.
Trên cơ bản đều phải Linh Đài cảnh trở lên mới có thể làm.
- Hơn nữa sau Linh Đài cảnh, có thể tiến hành luyện chế bản mệnh cổ, khắc xuống lạc ấn của chính mình!
Nói đến đây, Ngọc Minh không khỏi thở dài.
Tuy rằng hắn là Ngưng Khí