Edit: WING
***
Lâm Mệnh nhìn Hùng Đảm và Chu Phụng lại trực tiếp giằng co, một cỗ lực lượng giúp cho hắn giãy dụa đứng lên.
Nhớ tới vừa rồi mình ngay cả ý tứ phản kháng cũng không có, Lâm Mệnh chỉ cảm thấy trên mặt tựa như lửa đốt.
Mà đệ tử nhập môn mới còn lại nhìn thấy cảnh tượng này, tâm khsi dường như cũng đã trở lại, hai mắt gắt gao nhìn chằm chằm phía trước.
Về phần những lão đệ tử xem náo nhiệt hoặc chuẩn bị cướp tiếp một đợt Huyết Đan, trên mặt tất cả đều hiện vẻ kinh ngạc.
Tuyệt đối không ngờ tới, sự tình lại phát triển đến trình độ này.
Một đệ tử mới nhập môn lại đối chiến với Hùng Đảm?
Hơn nữa còn có thể giao thủ mấy hiệp, nói ra ai dám tin chứ!
Phải biết Hùng Đảm là ai? Đây chính là người sắp Dẫn Khí trở thành đệ tử nội môn.
Đừng nhìn cái tên Hùng Đảm này có vẻ hơi hài hước.
Nhưng Hùng Đảm lúc trước cũng là thiên tài nổi danh, trời sinh huyết khí tràn đầy, trời sinh thần lực, bộ xương tráng kiện hơn người thường.
Tiến vào Tam Cổ môn chưa tới một năm liền Đoán Thể cửu trọng.
Nghe nói còn trực tiếp bị một gã trưởng lão nhìn trúng, chỉ cần Dẫn Khí thành công sẽ được thu làm đệ tử thân truyền.
Chính là bởi vì uy thế như vậy, mới làm cho các lão đệ tử còn lại không dám ra tay cướp Huyết Đan.
Ít nhất phải đợi cho đến khi Hùng Đảm cướp xong mới động thủ.
Nói tới điều này, có lẽ ai đó sẽ nghi ngờ.
Vậy mà Hùng Đảm được một gã trưởng lão nhìn trúng, sao lại thiếu tài nguyên như vậy, thậm chí ngay cả Huyết Đan của đệ tử mới nhập môn cũng cướp.
Kỳ thật cũng là có quan hệ với tư duy bồi dưỡng đệ tử cao tầng của Tam Cổ môn.
Nhiều trưởng lão tin rằng, ngươi có thiên phú này thực sự là một lợi thế, nhưng không phải là tất cả.
Thiên tài ngã xuống, tiểu nhân dựa vào thủ đoạn âm u quật khởi.
Cái này ở bên trong Tam Cổ môn cũng không tính là chuyện gì mới mẻ, cho nên có thiên phú cũng không đại biểu hết thảy.
Vì vậy, những trưởng lão này sẽ chú ý nhiều nhất đến ngươi, nhưng không thực sự sẽ không làm ra bất kỳ sự giúp đỡ nào.
Nếu ngươi có thể Dẫn Khí thành công, mọi thứ đều dễ nói chuyện, chứng minh rằng ngươi có giá trị bồi dưỡng.
Nhưng nếu ngươi không may chết, vậy thì chết thôi!
Bởi vì điều này chứng minh rằng ngươi chỉ là một thiên tài giả, không phải là một thiên tài thực sự.
Thiên tài chân chính ngoại trừ thiên phú tu hành ra, còn có các loại thủ đoạn đều phải tinh thông.
Bằng không ở trong Tam Cổ môn, sớm muộn gì cũng sẽ bị đùa chết.
- Muốn chết!
Hùng Đảm lại một lần nữa xông lên.
Quyền phong mang theo hai tiếng gào thét, chỉ cần nghe tiếng phá không kia thôi, có thể cảm nhận được quyền này đến tột cùng nặng bao nhiêu.
Một trái một phải, trực tiếp đánh vào thân thể của Chu Phụng lung lay trái phải.
Thực lực chênh lệch thật lớn, làm cho hắn trực tiếp biến thành bao cát cho Hùng Đảm đánh.
Tuy nhiên, mặc dù vậy, Chu Phụng vẫn toàn lực phòng thủ.
Hai tay trực tiếp ôm đầu, cố gắng tránh nắm đấm rơi vào chỗ hiểm yếu.
Đồng thời cũng nín một hơi, tùy thời chuẩn bị phản kích.
Một lần nữa, Chu Phụng bị đánh bay ra ngoài.
Nhưng chỉ ba giây sau đó, hắn từ từ đứng dậy.
Chẳng qua lúc này đây thật sự là có chút thê thảm, máu tươi trực tiếp xâm nhiễm toàn thân.
Chu Phụng vẫn là vẻ mặt đần độn như trước, miệng không nói một câu nào.
Một tay cầm hai viên Huyết Đan nhét vào miệng.
Lúc này hắn đã không suy nghĩ chuyện được mất gì nữa rồi, hiện tại hắn chỉ muốn đánh người trước mắt này một quyền.
Mặc dù hắn không nói bất cứ điều gì, nhưng những người xung quanh lại cảm thấy sự quyết tâm đó.
Một lượng lớn Huyết Đan cung cấp một lượng lớn huyết khí.
Dưới sự kích thích của lượng lớn huyết khí, Thị Huyết Cổ thực tế hấp thu lượng lớn huyết khí đso, sau đó lại ngược lại xuất ra một cỗ huyết khí tinh thuần chống đỡ cho Chu Phụng.
Nói thật, nếu không phải Thị Huyết Cổ vẫn luôn trả lại huyết khí.
Chu Phụng căn bản là không kiên trì được lâu như vậy.
Mấu chốt nhất còn có, kỹ năng bị động mà hắn vừa mới đạt được, thể chất tự lành hiện tại đã chậm rãi bắt đầu khôi phục thương thế.
Mặc dù tốc độ này rất chậm, nhưng từng chút một đang phục hồi.
- Tiểu tử! Ngươi muốn chết!
Hùng Đảm lại giận dữ gầm ra một câu này.
Nếu như không có so sánh, bộ dáng này của Hùng Đảm quả thật rất dọa người.
Nhưng nhìn Chu Phụng mặt không chút thay đổi đứng đối diện Hùng Đảm.
Tình cảnh này, Hùng Đảm có một chút bộ dáng vô năng cuồng nộ.
Một tia sát khí bốc lên.
Lúc này trong lòng của Hùng Đảm đã sớm động sát tâm.
Một tiểu tử mới nhập môn lại dám như vậy, không giết, khẩu khí này quả thực chính là không nuốt xuống được.
Nhưng sát tâm này vừa mới nổi lên, một tia hàn ý lạnh như băng từ sau lưng hắn bốc lên.
Lão đệ tử ở trước mắt bao người giết đệ