Ngoài phòng khách.
Tô Hi khổ đại cừu thâm* nhìn tập đề thi mà Hứa Kiều đưa cho mình, đừng nói đến suy nghĩ cách làm, ngay cả ký hiệu trên đề bài nàng xem còn không hiểu, nói gì đến giải đề.
(ノ Д)
[*] khổ đại cừu thâm: mối thù sâu nặng, luôn bị bức hiếp mà sinh ra thù hận, căm tức.
(ở hoàn cảnh này hãy hiểu với ý vui nha ^_^)
Nàng trừng mắt (๑ ^ ๑) với đề thi một chút, phát hiện vẫn xem không hiểu, mắt đều bị nàng trừng đến mỏi, nàng nhụt chí quay đầu nhìn về phía sau.
Kết quả mới vừa quay lui, liền nhìn thấy Thẩm Dạ Lam đang đứng cạnh ghế sô pha, có chút câu nệ, không biết nên làm cái gì.
Tô Hi lập tức có nơi trút giận: "Nhìn cái gì mà nhìn? Đừng tưởng tôi không biết, cô tiếp cận Kiều Kiều tỷ là có ý đồ cả! Hừ! Chờ đi, tôi sẽ chọc thủng bộ mặt dối trá của cô!"
(҂ ロ )
Thẩm Dạ Lam: "......"
Cô dời tầm mắt, không thể phủ nhận lời nói của Tô Hi.
Quả thật, cô đúng là có ý đồ với Hứa Kiều.
Nhưng mà.
Cô không thể để Tô Hi nhìn thấu được điều đó.
Thấy nàng ta quay mặt đi, Tô Hi lại càng khẳng định suy đoán của chính mình, nàng đợi đến Hứa Kiều từ trong phòng đi ra, lập tức nói suy đoán vừa rồi của mình cho Hứa Kiều nghe: "Kiều Kiều tỷ! Em đã giúp chị xác nhận, cô ta là có dụng tâm khác, chị đừng bị cô ta lừa."
Hứa Kiều: "......" (¬_¬)
Không biết vì sao, nàng luôn cảm thấy mình trong mắt Tô Hi giống như là một hôn quân, không nghe khuyên can của triều thần, nhất định phải sủng hạnh yêu nghiệt hằng đêm.
Tuy rằng Thẩm Dạ Lam biết Hứa Kiều cũng không ngốc nghếch như trong lời đồn, nhưng vẫn theo bản năng nhìn qua.
Lại thấy Hứa Kiều bước hai bước đến trước mặt Tô Hi, hung hăng ấn đầu nàng hướng vào đề thi: "Làm xong đề chưa? Nói nhảm nhiều vậy?"
( ̄ε (#  ̄) ╰╮o ( ̄- ̄ メ)
Thẩm Dạ Lam đứng ở bên cạnh nhìn động tác của hai người, trong mắt cô hiện ra một chút hâm mộ.
Nhưng sợ bị Hứa Kiều phát hiện, cô nhìn xung quanh rồi chủ động đề nghị: "Tớ......!Tớ đi vào bếp hỗ trợ đây."
Hứa Kiều khó hiểu nhìn nàng: "Đi phòng bếp làm gì? Chuyện chuyên nghiệp giao cho người chuyện nghiệp tới làm là được —— đúng rồi, tôi dẫn cậu đi xem phòng, nếu muốn sửa đổi gì, chút nữa cậu nói với dì Tô là được."
......
Rèm cửa màu xanh nhạt, chăn nệm kiểu hoạt họa chỉnh tề và đồng bộ, còn có kệ sách cao, bàn học sạch sẽ......
Thẩm Dạ Lam đứng ở cửa phòng dành cho khách, trong lúc nhất thời không dám đi vào.
Không phải do cô chưa từng thấy qua phòng ở như vậy, mà là chưa từng nghĩ đến có một ngày mình sẽ ở một chỗ như này.
Hứa Kiều nhìn cô nói: "Bàn học này trước kia tôi có dùng qua, cậu tạm thời dùng trước, chăn nệm chắc là vừa mới đổi hôm qua, với lại tiểu Hi không có chọn phòng này ở."
Nhà nàng theo thiết kế là hai sảnh lớn cùng bốn phòng ngủ, phòng ngủ chính luôn để lại cho ba mẹ, trừ đi phòng của nàng, bình thường còn có hai phòng dành cho khách, tất cả phòng đều nằm đối diện nhau.
(theo hình dung của tui thì kiểu thiết kế này khá giống với nhà cậu tui, phòng khách đối diện với nhà bếp mở, tiếp sau đó là 4 phòng ngủ đối diện nhau, phòng tắm và nvs xếp cuối)
"Cậu có thể xem xét phòng một lúc, lúc ăn cơm ra tới là được, đúng rồi, cậu mang theo quần áo không?" Hứa Kiều ở phương diện chăm sóc người khác cực kì chu đáo, cũng nói nhiều hơn so với ngày thường, điều này giúp Thẩm Dạ Lam phần nào bớt đi sự khẩn trương.
Nghe xong câu hỏi của Hứa Kiều, Thẩm Dạ Lam mới nhớ ra, bởi vì cô muốn nhanh chóng thoát khỏi gia đình kia, kết quả cứ vội vàng