Cậu đã hoàn toàn tách khỏi Trì gia. Cậu hận không thể đầu thai lại một lần, đoạn tuyệt không còn chút quan hệ gì với Trì gia, càng không muốn bất cứ thứ gì của Trì gia. Nhưng dù sao cậu vẫn mang danh phận cháu đích tôn, chỉ riêng điểm này, chưa nói đến Trì Viễn Sơn, ngay cả Trì Dung cũng sẽ không yên bụng.
Kỳ thật cậu nghĩ rằng mình chính là một cái gai trong lòng Trì Dung, rút ra vẫn chưa đủ, phải phá huỷ hoàn toàn Trì Dung mới có thể yên tâm sống.
Sát ý của đối phương đã rõ như thế, cậu cũng không thể khoanh tay chịu chết, nếu đối phương đã quyết định giết cậu, có lần một ắt sẽ có lần hai. Nhờ có vị "Thần linh" không biết tên kia cậu mới thoát được một kiếp, lần sau chưa chắc sẽ có vận khí tốt như vậy. Nhưng cậu chỉ là một người bình thường thế đơn lực bạc, muốn đối phó Thiên sư thế gia thần bí khó lường vẫn là chuyện quá khó khăn, không khác gì chuyện hoang đường.
Sau khi trở lại thành phố R, Trì Diên suy nghĩ rất lâu cũng không nghĩ ra được biện pháp nào ổn thỏa có thể bảo vệ tính mạng. Kết quả duy nhất nghĩ ra được chính là ít nhất cậu phải trở lại trong giới, để các thiên sư và những người nghiên cứu thuật pháp chú ý tới sự tồn tại của cậu, như vậy Trì gia sẽ e ngại thanh danh của cậu, muốn hại cậu cũng phải suy tính thêm, mà cậu cũng có thể tranh thủ thời gian giành thêm thẻ bài bảo toàn tính mạng.
Nghĩ tới đây Trì Diên không do dự nữa, lập tức đặt vé đi thành phố L, cậu nói với ông ngoại một tiếng, sắp xếp ổn thỏa chuyện trong nhà xong lên đường. Cậu sắp tốt nghiệp, hiện tại luận văn đã viết xong, chỉ còn thiếu phần kết luận nên việc trên trường không nhiều, lần trước đi một chuyến cùng Tống Cẩm với lần này đi thành phố L đều sẽ không ảnh hưởng.
Người trong dòng tộc Thiên sư thế gia giống như Trì gia cực kì khó tìm, cũng khó có thể bắt gặp, người bình thường dù gặp được cũng không biết đối phương là thiên sư giao tiếp với quỷ thần. Trì Diên sau khi rời khỏi Trì gia dù muốn tìm đường trở về cũng không đơn giản.
Nhưng cậu có thể dễ dàng tìm được một người. Cậu biết Hứa Thụy mở quán cà phê ở thành phố L.
Hứa gia giống Trì gia, đều là Thiên sư thế gia rất truyền thống, Hứa Thụy lớn hơn cậu nửa tuổi, cậu và Hứa Thụy xem như quen biết từ nhỏ, nhưng hai người tính cách không hợp, quan hệ vẫn luôn bình thường. Cha Hứa Thụy là con thứ của Hứa gia, bởi vì rất có thiên phú với thuật pháp nên ở Hứa gia địa vị khá cao. Hứa Thụy còn có một em gái sinh đôi, người xưa vẫn thường nói sinh đôi là điềm xấu, nhưng vì cha mẹ Hứa Thụy đều rất yêu thương hai con của mình nên hai anh em Hứa Thụy khi còn nhỏ ở Hứa gia đều là tiểu công chúa tiểu thiếu gia không ai dám trêu chọc.
Bây giờ hồi tưởng lại, Trì Diên cảm thấy khách quan mà nói thuở nhỏ mình và Hứa Thụy không hợp một phần nguyên nhân có thể vì mình ghen tỵ với đối phương, ghen tỵ hắn được bậc cha chú trưởng bối bảo vệ che chở. Hứa Thụy thì không quen nhìn cậu mềm mềm nhũn nhũn quấn bên cạnh người kia, nói cậu còn không mạnh mẽ bằng con gái, không giống nam tử hán.
Về điểm này Trì Diên và Hứa Hân em gái Hứa Thụy đều không đồng ý, Hứa Hân ghét bỏ anh trai thành kiến với giới tính của mình, ai nói cứ là con gái thì sẽ mềm mềm nhũn nhũn; Trì Diên thì không thích Hứa Thụy xen vào việc của người khác, chuyện cậu thích quấn lấy người nọ rồi quấn như thế nào đều là chuyện của cậu và người nọ, người khác không cần xen vào. Trì Diên tính tình chậm, làm việc cũng nhẹ nhàng kiên nhẫn, cho nên quan hệ với Hứa Hân cũng không tệ.
Cho đến năm đó mười lăm tuổi, Trì Diên và anh em Hứa Thụy Hứa Hân một lần cùng nhau tìm được đường sống từ trong chỗ chết, hai người mới có chút cảm giác *tinh tinh tương tích, rồi bởi vậy mà có thêm một mối giao tình đáng quý có thể trợ giúp nhau.
(tinh tinh tương tích: người có tính cách, cảnh ngộ giống nhau thì giúp đỡ, ủng hộ nhau)
Trì Diên sau khi rời khỏi Trì gia tự nhiên cũng không còn liên lạc với hai anh em Hứa Thụy, mãi đến khi lên đại học có một lần cùng bạn học đến thành phố L chơi, trong lúc vô tình phát hiện một tiệm cà phê rất nổi tiếng ở thành phố L là do Hứa Thụy rảnh rỗi mở, đương nhiên Hứa Thụy không thiếu tiền, mở tiệm chỉ là vì sở thích. Cũng may mắn nhờ có cha mẹ dung túng, hắn và Hứa Hân mới có thể "Tự do phát triển" như vậy. Hứa Thụy nói hắn ghét bầu không khí truyền thống mà hủ lậu của Hứa gia nên mới chạy đến đây, thà tự mình mở tiệm chứ không muốn quay về, cũng nói sau này nếu Trì Diên có việc gì thì có thể đến tiệm tìm hắn. Trì Diên hiểu cảm giác đó của Hứa Thụy, nhưng quan hệ của hai anh em với cha họ khẳng định không giống mình, sẽ không cắt đứt với Hứa gia mà gắn chặt với gia tộc và giới thiên sư. Nếu Trì Diên muốn trở lại trong giới, hiện tại trung gian duy nhất có thể thông qua chỉ có Hứa Thụy.
Cậu đến tiệm cà phê đúng lúc Hứa Thụy đang ở đó.
Ông chủ Hứa đích thân chiêu đãi cậu: "Muốn uống gì, tôi làm cho cậu."
Trì Diên nhìn menu: "Sữa chocolate, thêm đường."
Hứa Thụy "Chậc" một tiếng, quay đầu lại pha sữa cho cậu, tiện thể cười nhạo nói: "Ngài đúng là không dứt được sữa nhỉ, Trì thiếu gia."
Hứa Thụy rót cho mình một cốc hồng trà, mang sữa cho Trì Diên cùng ra sau tiệm ngồi: "Không có chuyện sẽ không lên điện tam bảo, lần này Trì thiếu gia đại giá quang lâm là vì chuyện gì?"
Bất hòa và nội tình giữa mình và Trì gia Hứa Thụy đều biết rõ, nếu đã muốn nhờ đối phương giúp, Trì Diên sẽ không gạt hắn, kể lại ngọn nguồn chuyện ở thôn Hà Gia cho hắn nghe.
"Cho nên cậu cảm thấy Trì Dung muốn hại cậu? Hiện tại cậu muốn trở lại dưới tầm mắt của tất cả các thiên sư, quay về giới, dùng cách này để Trì Dung không dám manh động?"
"Phải." Trì Diên xoay cốc trong tay, gật đầu nói.
"Nhưng nếu làm thế, Trì Dung thấy cậu có dự định trở về, muốn đoạt lại mọi thứ của hắn. Cậu chắc sẽ không bức Trì Dung giết cậu nhanh hơn chứ?" Hứa Thụy cau mày nói.
"Trở về chết, không trở về cũng chết; đoạt cũng chết, không đoạt cũng chết. Không bằng trở về liều với hắn một lần." Trì Diên cười khổ nói,