Trì Diên một điểm cũng không nhớ sai. Cậu nhớ vô cùng rõ ràng, trong ký ức của mình, năm mười tuổi đó cậu bị "Người" đẩy xuống lầu, camera giám sát không thấy có bất cứ ai bên cạnh cậu, nhưng bà ngoại lại thấy sau lưng cậu có một dấu bàn tay tím bầm nhỏ, hết sức lo sợ bắt đầu dẫn cậu đi các nơi cầu thần bái Phật, thỉnh cao nhân chỉ cách bảo vệ tính mạng.
Nhưng là, nhưng là sau khi cậu đeo tro cốt Diệp tam công tử rồi có hiệu quả rõ ràng, bình sứ nhỏ kia liền luôn được mang trước ngực cậu, lần trước ở trường học của Từ Giang thứ kia rõ ràng đã rất kiêng kị cái này, là vật gì dám trực tiếp động thủ ngay cạnh tro cốt Diệp Nghênh Chi đây?
Lại nghĩ đến chuyện một tháng nay bản thân mình ngủ đặc biệt say, không có chút cảm giác nào, nhưng khi tỉnh dậy lại cảm thấy cả người mệt mỏi, Trì Diên không ngồi yên được nữa, cả đêm cũng không thật sự ngủ, cố gắng lưu lại một tia ý thức để cảm ứng động tĩnh bên cạnh, nhưng lại chỉ là thần hồn nát thần tính, không có dị trạng thật sự gì.
Cuối cùng thật sự không nhịn được mà ngủ mất, ngày hôm sau tỉnh dậy nhìn trái nhìn phải, bản thân mình đích xác thành thành thật thật ngủ ở trong chăn, ngủ rồi trở người cũng là chuyện bình thường, một ít động tác thay đổi vị trí đương nhiên không đáng ngạc nhiên.
Hôm nay vừa đúng Chủ nhật, Trì Diên rửa mặt, cảm thấy thoáng tỉnh táo một ít, không dám trì hoãn nữa, trực tiếp lái xe chạy lên núi Tây Thanh.
Đến đạo quán rồi lại không tìm được Trương đạo trưởng và tiểu đồ đệ của ông, hỏi mấy người quen mặt khác ở đạo quán, họ nói hai người đã về quê bên kia rồi, sau này tám chín phần sẽ không trở về nữa.
Trong lòng Trì Diên lập tức hoảng hốt, đạo quán chùa miếu xung quanh Tô Dân thị phần lớn cậu đều đã thăm qua, đa phần đều gặp phải lừa đảo bịp bợm, người có bản lĩnh thật sự rất ít, người có bản lĩnh hơn nữa còn có khả năng giúp đỡ giải quyết vấn đề của cậu, lại càng chỉ có một Trương đạo trưởng. Mà Trương đạo trưởng lại rất có ý tứ, tuy rằng cũng dùng di động và các loại thiết bị truyền tin hiện đại, lại không chịu để lại phương thức liên lạc. Theo như lời ông nói, lưu lại phương thức liên lạc chỉ là cho có liên hệ, bọn họ loại người này không nên sinh ra quá nhiều liên hệ với người trong thế tục, đợi đến lúc duyên phận đã hết, nên cắt đứt thì dĩ nhiên cắt đứt.
Lúc này cũng đúng là nói đứt liền đứt, cậu ngay cả cầu cứu cũng không tìm được đường.
Người nọ thấy cậu sốt ruột, lại nhìn cậu quen mặt, biết là khách quen của đạo quán, liền giới thiệu cho cậu nói: "Chỗ chúng tôi ở đây có một vị Lưu đạo trưởng mới tới, danh tiếng cũng không tệ, rất thành thật, không phải là kẻ lừa gạt, nếu cậu có vấn đề thì đừng ngại tìm ông ấy thử xem."
Nếu đã không tìm thấy Trương đạo trưởng, vậy để Lưu đạo trưởng xem thử cũng không tệ. Trì Diên gật đầu, nhờ người nọ giúp chỉ đường.
Lưu đạo trưởng là một vị trung niên cao gầy, nhìn qua trẻ tuổi hơn Trương đạo trưởng rất nhiều, cảm giác quả thật là một người tích cách chính trực, thấy Trì Diên không giống thật sự lọt vào sương mù, trực tiếp hỏi cậu: "Cậu có vấn đề gì?" Tư thế cũng giống như cảnh sát xử án.
Trì Diên nghĩ nghĩ, trước tiên bắt đầu từ một vấn đề, nói: "Tháng này tiền điện nhà con tăng rất nhiều." Nói xong kể lại tỉ mỉ về việc tiền điện bất thường.
Cậu mới nói được phân nửa, Lưu đạo trưởng đã "Ừm" một tiếng cắt đứt cậu: "Tiền điện có vấn đề thì cậu phải đi tìm công ty điện chứ, sao lại đến tìm tôi? Mau đi tìm công ty điện đi, kiểm tra xem vấn đề chỗ nào, xem có phải có người trộm điện nhà cậu hay không."
Trì Diên sốt ruột, khẩn trương nói ra chuyện trước ngực mình xuất hiện dấu vết không rõ.
Lưu đạo trưởng dùng ánh mắt khác thường nhìn cậu: "Tiểu tử cậu vẫn độc thân phải không?"
Trì Diên gật đầu: "Độc thân ạ."
Lưu đạo trưởng nói: "Trường hợp này của cậu tôi cũng đã từng gặp, đừng tìm đến chỗ tôi, đi bệnh viện xếp hàng mà xem. Được rồi, bệnh viện cũng chưa chắc chắn sẽ có tác dụng, việc này là do cậu bình thường quá áp lực bản thân, cho nên mới vô thức tìm kiếm thư giải trong mộng. Tốt nhất là nhanh chóng tìm đối tượng đi."
Trì Diên nghe ra ngụ ý của Lưu đạo trưởng, mặt không khỏi đỏ lên, vừa thẹn vừa gấp, cảm thấy hết sức khó xử. Ông ấy nói vậy ý là mấy dấu vết kia đều do cậu tự vân vê ra sao? Vị đạo trưởng này sao có thể nói như vậy chứ? Ngài đừng đồng thời xây dựng cả chủ nghĩa xã hội văn minh khoa học được không? Đạo trưởng ngài thế này sẽ rất dễ tuột mất con làm con thay đổi, tìm đến thế lực tôn giáo tư bản chủ nghĩa phương Tây đó.
Trì Diên cũng hỏi không nổi nữa, cảm giác vị Lưu đạo trưởng này sẽ chẳng đưa ra được lời khuyên đáng tin cậy nào, nhưng để chứng minh mình không phải là nghi thần nghi quỷ rỗi hơi đến kiếm chuyện, do dự một chút, rốt cuộc vẫn úp mở nói ra biện pháp trước kia: "... Lúc trước con ngẫu nhiên biết được một biện pháp, lấy tro cốt một người mang bên mình, lại thờ phụng bài vị người đó trong nhà, con là sợ biện pháp này mất công hiệu, chỉ cần biện pháp này vẫn còn tác dụng con sẽ không sợ."
Cậu muốn xin vị Lưu đạo trưởng này chỉ điểm chút xem cách đó có hữu ích hay không, ở dưới tình huống nào sẽ mất tác dụng để chuẩn bị sẵn sàng. Ai ngờ nói còn chưa dứt lời đã bị Lưu đạo trưởng cắt ngang.
Lưu đạo trưởng cau mày phất tay nói: "Ai chỉ cho cậu biện pháp tà tính như vậy? Không cần phải nói nữa, cậu mang theo tro cốt người khác, ở nhà lại thờ phụng bài vị người lạ, không cảm thấy là điềm xấu sao? Cậu phải nghe lời này của tôi, mau đem tro cốt kia trả lại, bài vị thì thỉnh ra ngoài đi."
Trì Diên đã nửa