Trì Diên mơ mơ màng màng quay đầu nhìn ra sau, không hề trông thấy ai, nhưng cảm giác lạnh lẽo vừa rồi rất thật.
Từ nhỏ cậu đã tiếp thu giáo dục chủ nghĩa duy vật, luôn luôn coi chuyện ma quỷ là trò lừa gạt vô căn cứ, đương nhiên sẽ không lập tức nghĩ theo chiều hướng ma quỷ làm loạn, chỉ coi mình là ngủ lơ mơ sinh ảo giác, hoặc là đem giấc mơ với thực tế nhập làm một. Cậu nóng đến khó chịu, ngồi dậy sờ điều khiển mở điều hòa lên rồi lại tiếp tục ngủ say. Trong lúc ngủ mơ tựa hồ có người ôm mình vuốt ve mình, cậu cũng chỉ cho là mộng không cần lưu tâm, vẫn ngủ say sưa.
Sáng hôm sau bà trẻ lại tới tìm cậu đọc kinh sách cho mình.
Bình thường chú thím bề bộn nhiều việc, em họ đối với việc "Phong kiến mê tín" của bà mình thì lại xì mũi coi thường, bà một người già cũng rất cô quạnh, Trì Diên tuy rằng không tin các loại tôn giáo, nhưng chút việc nhỏ này cũng sẽ không cự tuyệt người già, coi như là giúp bà đỡ buồn. Bà trẻ hiếm khi gặp được một hậu bối kiên nhẫn sẵn lòng giúp mình nên rất vui vẻ, sáng sớm ngủ dậy liền nhớ đi tìm Trì Diên, thử thăm dò hỏi: "Tiểu Diên à, hôm nay con lại giúp bà đọc kinh sách được không?"
Trì Diên cười đáp vâng, ăn sáng xong liền theo bà lên Phật đường trên lầu ba. Bên trái Phật đường có một cái sập rộng bằng một người, cậu với bà mặt đối mặt ngồi ở chỗ đó, cậu cầm lấy một quyển kinh Phật niệm cho bà, bà híp mắt cười nghe.
Buổi trưa ăn cơm buổi chiều cùng em họ đi chơi bóng rổ, một ngày lại trôi qua như vậy.
Tới đêm khuya lúc ngủ, ngủ đến nửa đêm Trì Diên lại một lần nữa cảm thấy không khí xung quanh oi bức dính dớp, có người nào đó ôm eo mình, nhiệt độ cơ thể người nọ lạnh hơn người bình thường, bị hắn ôm vào ngực thật ra rất thoải mái.
Liên tục hai ngày mơ cùng giấc mộng, hơn nữa giấc mộng này quả thực hết sức chân thật, Trì Diên có trì độn đi chăng nữa cũng cảm giác được không bình thường. Cậu từ trong giấc ngủ say kiên cường chống đỡ tỉnh lại, trước tiên quay đầu nhìn nhìn, không có ai. Lại lần tìm điện thoại bên gối mở lên xem, thời gian là ba giờ sáng.
Trì Diên lại nhắm mắt lại, nhưng cậu đề phòng không ngủ, liên tục dùng móng tay bấm vào lòng bàn tay, cảm giác hơi đau khiến cậu duy trì thanh tỉnh. Qua chừng hơn mười phút đồng hồ, cậu cảm thấy "Người" kia một lần nữa ôm eo cậu, thậm chí hạ nụ hôn lạnh lẽo lên phần gáy lộ ra của cậu... Cảm giác nụ hôn kia quá rõ ràng, thậm chí còn liếm láp nhẹ nhàng mút vào...
Trì Diên không cách nào tự an ủi mình đây đều là mộng nữa, cậu lập tức mở to mắt ngồi dậy, quét mắt khắp căn phòng không một bóng người một lần, vặn mở đèn giường. Đầu tiên cậu kiểm tra cửa phòng ngủ cùng với cửa thủy tinh nối tiếp ban công bên ngoài——hai cánh cửa thông vào phòng đều được khóa từ trong rất cẩn thận.
Trong lòng Trì Diên hơi sợ, không dám ngủ tiếp, sau khi trở lại giường liền bật đèn ngồi chơi điện thoại đến năm giờ sáng, đến khi thấy bầu trời ngoài cửa sổ lờ mờ nổi lên màu trắng bạc mới nằm xuống lại. Cậu biết người già ngủ ít, bình thường sẽ dậy sớm, một giờ nữa bà trẻ sẽ rời giường đi Phật đường sát vách bái Phật. Ý nghĩ này làm cậu thoáng an tâm, trùm chăn lại ngủ thật say.
Chuyện trải qua lúc nãy nói cho cùng cũng chỉ cùng loại với chuyện "Quỷ áp giường" dân gian lưu truyền, mặc dù có chút quỷ dị, nhưng vẫn chưa khiến Trì Diên thật sự khiếp sợ.
Cái gọi là "Một năm bị rắn cắn mười năm sợ dây thừng", từ nhỏ Trì Diên chưa từng thật sự gặp phải chuyện ma quỷ, tương đương chưa từng bị rắn cắn, từ nhỏ lại được ba dạy nam tử hán đại trượng phu phải dũng cảm, hai đêm qua giống như thần hồn nát thần tính, vẫn chưa đủ để khiến cậu bỗng chốc bị dọa đến rách gan.
Đêm ngày thứ tư Trì Diên cũng không sợ tới mức không dám ngủ hay kiếm cớ kêu em họ bầu bạn với mình. Chỉ có điều tâm trí nghĩ nhiều hơn, sáng sớm niệm kinh Phật cho bà trẻ xong liền mượn cuốn kinh Phật ở đó để dưới gối của mình, buổi tối lúc ngủ cố ý không cởi quần ngoài với áo sơmi trên người, cứ mặc quần áo như vậy mà ngủ. Mùa hè quần áo mỏng, cũng sẽ không cảm thấy không thoải mái.
Lúc đầu trong lòng cậu có chuyện, liên tục nửa tỉnh nửa mê không hoàn toàn ngủ, chỉ cảm thấy thời gian trôi qua rất lâu, trong phòng yên tĩnh, tất cả bình thường, buồn ngủ dần dần dâng lên, ý thức cậu không chịu nổi nữa, rất tự nhiên liền ngủ...
Nửa đêm mơ mơ màng màng chợt cảm thấy có một bàn tay đang mở cúc áo sơ mi của mình. Trì Diên vô thức đưa tay lên gạt cái tay kia ra, nhưng cái gì cũng không chạm thấy, chỉ đụng tới ngực mình.
Cậu lập tức tỉnh táo lại, ngồi dậy ấn mở đèn đầu giường, cúi đầu nhìn, áo sơ mi ngắn tay màu trắng đã bị cởi ba chiếc cúc phía trên.
Trì Diên cẩn thận lấy kinh Phật dưới gối ra ôm vào ngực, mượn ánh đèn đầu giường màu cam cảnh giác đánh giá bốn phía.
Trống không, chỉ có mấy thứ vật dụng ban ngày cậu thường thấy.
Đúng lúc này đèn giường đột nhiên lóe lên vài cái, lại "Phụt" một tiếng dập tắt, trong phòng thoáng cái lâm vào trong bóng tối.
Trì Diên cả kinh, không kịp phản ứng, sau đó cảm giác có thứ gì đó đoạt kinh Phật trong tay cậu, tay cậu cầm không chắc, kinh Phật "Bộp" một tiếng đập xuống mặt đất.
Trì Diên theo đó muốn xoay người nhặt, còn chưa kịp đưa tay liền cảm thấy có thứ gì đó ôm eo mình túm mình lên giường, giống như muốn áp cậu lên giường.
Trì Diên hoảng sợ, trực giác cảm giác được thứ này