Diệp Nghênh Chi đi tới trước bàn bọn họ, nhìn cũng không nhìn Cố Tích Tích, trực tiếp nói với Trì Diên: "A Diên, vừa rồi sư huynh của cậu nói dự án của bọn cậu có lỗi sai, thầy hướng dẫn rất tức giận, sư huynh cậu bảo cậu mau quay về. Hắn gọi điện thoại cho cậu không được nên gọi cho tôi, đúng lúc tôi đang ăn gần đây, nhớ ra cậu ở chỗ này nên trực tiếp đến tìm cậu."
Có lý có lẽ, làm người tin phục.
Trì Diên nhớ tới gương mặt lúc thầy tức giận, không cần giả bộ đã khẩn trương sốt ruột rất tự nhiên.
Cậu liền thuận theo tình thế đứng dậy nhìn Cố Tích Tích: "Xin lỗi, thật sự ngại quá, không nghĩ tới lại xảy ra chuyện này..."
Cố Tích Tích vẫn là bộ dáng cực kỳ khéo hiểu lòng người, nhẹ giọng trả lời: "Không sao đâu, anh Trì Diên có việc cứ đi trước đi, em sẽ tự về sau."
Trì Diên cười cười với cô, thanh toán xong liền cùng Diệp Nghênh Chi đi ra khỏi nhà hàng.
Mà tới lúc này, tay cậu vẫn lạnh.
Một người nói xong đi luôn như vậy quả thật là hành động cực kì khiếm nhã, nếu Cố Tích Tích chỉ là bằng hữu bình thường của cậu, chỉ là một cái cô gái bình thường cậu tuyệt sẽ không làm như vậy, nhưng bây giờ cậu chỉ hận mình không thể chạy nhanh hơn một chút.
Cậu và Diệp Nghênh Chi chậm rãi đi dọc theo đường cái về trường, Trì Diên đột nhiên nhớ tới lời Diệp Nghênh Chi vừa nói, không khỏi căng thẳng giật giật tay áo đối phương, hỏi: "Nghênh Chi... Thật là dự án có lỗi sai, thầy tôi tức giận gọi tôi về à?"
Diệp Nghênh Chi cười nhìn cậu: "Không phải cậu bảo tôi bịa đại một cớ sao? Còn hỏi thật giả?"
Trì Diên thở dài một hơi, trong lòng tự nhủ cũng may, Diệp Nghênh Chi vừa rồi biểu hiện rất thật, ngay cả cậu thiếu chút nữa cũng tin: "Thế sao cậu lại tới? Gọi điện thoại là được mà."
"Thật sự là đúng lúc đó tôi ở gần đó, hơn nữa không phải đã hẹn nếu cậu gửi icon thì tôi sẽ gọi điện thoại ngay sao? Cậu gửi icon đó cho tôi, tôi hỏi cậu có ý gì cậu cũng không trả lời, tôi liền đến thẳng đó luôn."
Trì Diên lấy di động ra mở tin nhắn của mình và Diệp Nghênh Chi, chỉ thấy phía trên là một hình người nho nhỏ đang không ngừng lăn lộn, còn phối với dòng chữ màu đen "Bảo bối, mau cứu giá, cứu giá rồi sẽ cho ngươi chụt chụt" (hôn nhẹ =)))
Phía dưới còn có một "?" của Diệp Nghênh Chi gửi.
Trì Diên: "... Chắc là khi đó khẩn trương quá, trượt tay."
Đúng lúc này Trì Diên nhận được tin nhắn Hồ Tinh gửi tới, nội dung đại khái nói Cố Tích Tích toàn thân tà khí rất nặng, hơn nữa có chứa khí huyết sát, tám chín phần là hung thủ. Trong thời gian ngắn Hồ Tinh cũng không thể dễ dàng chế ngự đối phương, nhưng mấy ngày tới sẽ liên tục dõi theo cô ta đồng thời cùng sư phụ sư đệ tra tìm ghi chép liên quan, tìm kiếm phương pháp triệt để hàng phục Cố Tích Tích. Lại dặn dò Trì Diên sắp tới phải cẩn thận, tránh hành động một mình, hơn nữa đừng để Cố Tích Tích phát hiện ra cô ta đã bị bại lộ, tránh đánh rắn động cỏ, ngược lại kích thích cô ta ra tay sớm.
Ngày xưa không cảm thấy gì, bây giờ nhớ lại bóng dáng Cố Tích Tích đã từng xuất hiện ở cửa phòng kí túc, bộ dạng chạy tới nói chuyện với mình, thậm chí liếc mắt cười với mình, chỉ cần nhớ lại Trì Diên liền cảm thấy khiếp sợ.
Lúc trước cậu chưa bao giờ nghĩ Cố Tích Tích với yêu tà kia có quan hệ, nhưng trùng hợp như thế, Giản Doanh sau khi chết biến thành oán quỷ tìm cậu đòi mạng, rồi lại bại lộ tầng liên hệ này. Từng điểm từng điểm, cuối cùng Cố Tích Tích đã lộ dấu vết, cô ta đã không chút kiêng nể ra tay với người ngày thường thân cận nhất.
Nghĩ tới đây Trì Diên lại nhớ đến một chuyện, sau khi vào phòng đóng cửa lại liền hỏi Diệp Nghênh Chi: "Nghênh Chi, vì sao cậu không ưa Cố Tích Tích, còn không cho tôi đến gần cô ta?"
Hiện giờ nghĩ lại, lúc trước bản thân không mảy may phát hiện bất cứ khác thường nào, mà Diệp Nghênh Chi ngay từ đầu đã tỏ thái độ cực kỳ ác cảm với Cố Tích Tích, những oán quỷ kia, thậm chí ngay cả bản thân Cố Tích Tích cũng đều có vẻ trốn tránh Diệp Nghênh Chi... Chẳng lẽ hắn biết gì đó? Lão Diệp hắn thật ra là cao nhân thâm tàng bất lộ? Hoặc không cần quá thâm tàng bất lộ, là một người bình thường hiểu chút thuật trừ tà?
Diệp Nghênh Chi đang cởi áo khoác, sau khi nghe chuyện này động tác trên tay liền ngừng lại, lại như cũ không nhanh không chậm treo áo khoác vào trong tủ quần