Ở giữa nông trang của Trần Viễn, hai người Tần Thủy Hoàng cùng Vương Bí đang quan sát xung quanh nông trang.
Sự khác biệt về văn hóa hơn hai nghìn năm đã khiến họ cảm thấy đầu óc của họ cũng không đủ dùng.
"Gâu gâu!"Tướng Quân đang nằm sấp bên ngoài vườn rau phát hiện ra hai người đầu tiên.
Nhất thời Tần Thủy Hoàng cùng Vương Bí đều bị dọa giật nảy mình, là một con chó hung mãnh dữ tợn.
Vương Bí ngay lập tức sợ hãi nhanh chóng rút ra bội kiếm trong lồng ngực.
"Bệ hạ, cẩn thận.
"Tần Thủy Hoàng phất phất tay: "Vương Ai Khanh không được vô lễ, đây là thú nuôi mà tiên nhân thu dưỡng, quả nhiên là anh dũng bất phàm, chúng ta không được xúc phạm.
"Vương Bí hai tay bóp chặt rồi đặt thanh trường kiếm xuống, nhưng ánh mắt vẫn vô cùng cảnh giác.
Trần Viễn ở phía sau nghe được động tĩnh ở bên ngoài, đồng thời cũng nhìn đến một chuỗi văn tự nổi lên ở trong đầu.
(Tần Thủy Hoàng đã đến!)Tần Thủy Hoàng thực sự đã đến rồi!!!Trần Viễn trợn mắt há hốc mồm, nhịp tim không nhịn được nhanh chóng tăng lên.
Làm sao bây giờ? Phải tiếp đãi bọn họ làm sao?Chính mình còn chưa xem qua lịch sử Đại Tần, rồi làm sao giao tiếp?"Leng keng, Tần Thủy Hoàng đã tới, hiện tại có thể cho xem lịch sử Đại Tần!.
.
"Tiếng nói tri kỷ của hệ thống vang lên trong đầu Trần Viễn.
Đôi mắt Trần Viễn nhất thời tỏa sáng đến rực rỡ, lúc này mới vững vàng.
"Hai vị đại ca, nếu đều đã đến đây, vậy ngồi đi, vừa đúng lúc ta đang chuẩn bị ăn cơm, chúng ta cùng nhau uống chút.
"Trần Viễn đi ra, trên mặt lạnh nhạt, dù thế nào chính mình cũng là tiên nhân được biết đến, thái độ phải cao ngạo một chút.
"Bái kiến tiên nhân!"Nhìn qua chỗ Trần Viễn, Tần Thủy Hoàng cùng Vương Bí vội vàng nắm quyền.
"Tiên nhân? Không không không, ta cũng không phải tiên nhân, các ngươi vẫn nên kêu ta là tiên sinh đi.
"Lúc này Tần Thủy Hoàng cùng Vương Bí đều có chút ngây người, tiên nhân không phải đều là những người cao ngạo lạnh lùng sao? Sao lại nhiệt tình như thế.
Thậm chí còn mời bọn họ ăn cơm.
Trong lúc nhất thời đầu óc hai người đều có chút không thích ứng được, ngây ngây ngốc ngốc gật đầu.
Sau đó Trần Viễn bước ra bưng theo đồ ăn đi tới, chân gà, dưa chua, lòng gà,! Kỹ năng nấu nướng của Trần Viễn cũng là đẳng cấp bậc thầy, có thể miêu tả là hoàn chỉnh về màu sắc, hương thơm và mùi vị, nhìn đến mấy thứ này Tần Thủy Hoàng cùng Vương Bí bắt đầu chảy nước miếng.
Trần Viễn tự hào khi nhìn thấy hai bọn họ như vậy, cho dù Tần Thủy Hoàng như nào đi nữa, còn chưa từng được nếm hương vị của mấy thứ này ?"Hai vị đại ca, các ngươi đừng khách khí, ăn cơm trước đi.
"Trần Viễn mỉm cười nói chiêu đãi.
Tần Thủy Hoàng cùng Vương Bí thật cẩn thận ngồi đến trước bàn cơm.
Bọn họ ở Đại Tần đều là ngồi bó gối, tự nhiên lại có cách ngồi mới này làm bọn họ không thể thích nghi.
Nhìn đến các món ăn mỹ vị trước mắt, hai người đều nhịn không được liên tục nuốt nước miếng"Này Vương Ái Khanh, tiên nhân đây là có ý gì?"Vương Bí nhẹ giọng nói: "Có thể tiên nhân cố ý, bình dị gần gũi, đây là muốn đối với chúng ta ngang hàng và nhiệt tình.
"Tần Thủy Hoàng cũng âm thầm gật đầu: "Mọi chuyện nên như thế này, không ngờ tiên nhân lại nhiệt tình như vậy, còn để cho chúng ta tôn xưng tiên nhân là tiên sinh.
"Vương Bí gật đầu đồng chấp nhận.
Tuy rằng hai người nhỏ giọng, những Trần Viễn vẫn nghe thấy.
Tiên nhân? Không ngờ bọn họ thế nhưng cho rằng chính mình là tiên nhân? Như vậy chơi càng vui.
Nụ cười trên khóe miệng Trần Viễn càng sâu hơn.
"Hai vị đại ca cứ ăn, không cần khách khí.
""Ta nói cho các ngươi, đồ vật ở chỗ của ta nơi khác cũng không thể có, đây là những món ăn thượng hạng nhất trong thực đơn, sau khi nếm qua, tuyệt đối sẽ làm các ngươi chỉ có thể nhớ mãi hương vị đó.
"Trần Viễn nhiệt tình chiêu đãi, bọn Tần Thủy Hoàng không khỏi thận trọng nhìn cái bát trong tay họ.
Trắng noãn như tuyết, không biết bao nhiêu lần so với đồ gốm bằng đất sét của họ.
Mùi hương thức ăn bay lên mũi, dù là sơn hào hải vị Tần Thủy Hoàng ăn đến ngán ngẫm cũng nhận ra trước kia ăn thật đều là cám heo.
Tần Thủy Hoàng gắp một miếng khoai tây và nói:" Xin hỏi tiên sinh, đây là gì, ăn ngon đến kì lạ.
"Trần Viễn tươi cười bên khóe miệng nói:" Đó là khoai tây, ta nghĩ niên đại kia của các ngươi còn không có thứ này, sản lượng một mẫu đất ước chừng khoảng 80 tạ!""Một mẫu 80 tạ!"Tần Thủy Hoàng đột nhiên đứng lên, khiếp sợ mà nói xong.
"Tiên sinh, ngài, ngài không có gạt chúng tôi chứ?""Này, cái gọi là khoai tây này sản lượng thực sự cao đến thế sao?"Trước sự kích động của họ, Trần Viễn cũng không kinh ngạc, ở Đại Tần, cũng